Nhaminh [ĐHL] – Chương 44b

[ĐHL] – Chương 44b

0 0 đánh giá
Article Rating

Lam Vong Cơ có được đáp án xác định, trong lòng cao hứng không gì sánh bằng, “Vậy chúng ta ……” Y bị Ngụy Vô Tiện kéo vào trong phòng, hai người hiếm khi ở chung một phòng, bầu không khí lại vừa khéo phù hợp, trái tim không thể kềm nén, nảy lên thình thịch, nghĩ thầm nếu như sau này phải đánh du kích, vậy thì ban ngày không thể không trốn trốn tránh tránh khó gặp mặt nhau, thừa dịp buổi tối nắm tay một chút hôn môi một chút gì đó, chắc là không quá đáng đâu nhỉ.

Hai lần trước, Ngụy Vô Tiện còn chưa hiểu rõ xảy ra chuyện gì đã bị y hôn, trong lòng Lam Vong Cơ kỳ thật có chút mong chờ, bây giờ hai người tâm ý tương thông, Ngụy Vô Tiện đã thông suốt rốt cuộc là sẽ như thế nào.

Trải qua những việc xảy ra trong thời gian này, Lam Vong Cơ cuối cùng phát hiện, Ngụy Vô Tiện người này, ngoài mặt phong lưu ngả ngớn, giỏi nhất là giả bộ thân kinh bách chiến, nhưng trên thực tế lúc thân mật với người khác đặc biệt khẩn trương, chỉ cần y vừa tới gần, ánh mắt Ngụy Vô Tiện lập tức không ở yên, không phải bay sang chỗ này thì liếc sang chỗ kia, thoạt nhìn là muốn trốn tránh y, nhưng lại nhịn không được sẽ trộm nhìn một hai cái, bị phát hiện liền huýt sáo trêu hoa một tí ghẹo cỏ một tí, làm bộ ngắm phong cảnh sau lưng Lam Vong Cơ.

Chỉ có hắn tự cho rằng không chút sơ hở, kỳ thật chút động tác nhỏ này đã sớm bị Lam Vong Cơ nhìn ra.

Không nói đâu xa, lần trước bị hôn cũng vụng về như thế, đầu lưỡi không biết để ở đâu, thân thể thành thật đòi hỏi, rồi lại nhích tới nhích lui trên người Lam Vong Cơ, hoàn toàn không biết nên làm cái gì.

Người này làm như không thể bị hôn một cách yên ổn ngoan ngoãn được, Lam Vong Cơ cũng không khách khí, nên làm thế nào cứ làm thế nấy, vì vậy Ngụy Vô Tiện chỉ có thể bị y ăn đến đứ đừ.

Người này ở phương diện ấy lại thẹn thùng như vậy, khiến Lam Vong Cơ bất ngờ, cũng cảm thấy đáng yêu không chịu được, ai mà ngờ, Ngụy Vô Tiện căn bản là chưa từng yêu đương với nhiều người, chỉ giỏi khoác lác mà thôi.

Lam Vong Cơ đang suy nghĩ miên man, Ngụy Vô Tiện chợt giơ tay lên, từ ngón tay bắn ra một luồng linh lực làm tắt ngọn nến nhỏ ở góc phòng. Trong phòng buổi tối không có người, gia phó sẽ không thắp đèn, ngọn nến nhỏ này lúc bọn hắn vào phòng vẫn không thắp sáng, mới đi được vài bước, ánh lửa chợt từ từ cháy lên, tự mình thắp sáng, nghĩ chắc là đèn tự cháy đã được thi pháp có thể cảm ứng hơi người, đáng tiếc mới vừa lóe lên vài cái, đã bị Ngụy Vô Tiện nhanh tay lẹ mắt dập tắt.

Trong phòng nhất thời tối đen như mực.

Lam Vong Cơ không phản ứng kịp, không biết hắn có ý gì, đứng yên tại chỗ, trong bóng đêm, Ngụy Vô Tiện vô cùng khẩn trương quàng qua vai y, ghé vào lỗ tai y nói: “Không thể châm nến! Bị nhìn thấy là chết!”

Người? Ở đâu có người nào?

Giang Trừng ở bên ngoài phòng đợi một lát, dường như đoán rằng Ngụy Vô Tiện làm chuyện xấu đã sớm trốn chạy, khẳng định không có lý nào nghênh ngang trở về phòng, nghĩ nghĩ lại đi tìm ở nơi khác, nào biết nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. Bất quá kinh nghiệm bày trò giữa Ngụy Vô Tiện và Giang Trừng có rất nhiều, ngươi đoán ý đồ của ta, ta giở trò theo chiêu thức của ngươi, đều là chuyện thường xuyên, sợ rằng sau khi y nghĩ ra lại quay trở về gì đó, nên Ngụy Vô Tiện vẫn đặt cẩn thận lên hàng đầu.

Lam Vong Cơ không nghĩ tới độ đó, chỉ cảm thấy tiếp nhận một nụ hôn không cần phải làm nghiêm trọng đến vậy, cũng sẽ không gây ra động tĩnh gì, người bên ngoài làm sao phát hiện được? Nhưng đúng lúc y đang nghĩ như vậy, toàn bộ thân mình và hơi thở nhẹ nhàng của Ngụy Vô Tiện như gần như xa dựa sát vào, lồng ngực Lam Vong Cơ có chút run rẩy, chẳng lẽ …… Ngụy Vô Tiện muốn ……

Làm chút chuyện có động tĩnh lớn hơn?

Hiển nhiên, Giang Trừng đã đi rồi, thân thể đã rời đi, nhưng tinh thần vẫn ở lại, Ngụy Vô Tiện không đấu đá với Giang Trừng đang không có ở đó, khóe mắt ngóng ra cổng viện tử, luôn cảm thấy ngàn lớp chiêu trò của hắn sẽ bị vạch trần ngay sau đó, Giang Trừng hùng hổ quay trở lại, lao vào trong viện tử cười to nói: “Ha ha ha Ta thấy ngươi rồi Ngụy Vô Tiện! Ngươi cho rằng ta không biết nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất hay sao! Ta vừa rồi chỉ là làm bộ trúng chiêu của ngươi thôi, tên ngốc nhà ngươi tưởng ta đi thật rồi hả! Ta sớm đã nhìn thấy ngươi, mau ra đây chịu chết đi!”

Ngụy Vô Tiện đang đấu trí đấu dũng với không khí vội vàng tiếp tục tính kế, tưởng tượng một chút góc độ từ cửa sổ bên ngoài phòng nhìn vào, bất giác bắt đầu lầm bầm: “Không được, nếu cố gắng nhìn từ chỗ đó, vẫn sẽ bị phát hiện.” Vừa định đi đóng cửa sổ, chỉ cảm thấy bên ngoài phòng chợt loé lên cái bóng gì đó, doạ hắn sợ nhảy dựng, lại túm lấy Lam Vong Cơ.

Lam Trạm đứng ở vị trí này sẽ bị phát hiện!

Suy nghĩ của Lam Vong Cơ đang cong cong quẹo quẹo, lại bị Ngụy Vô Tiện túm lấy kéo ra sau tấm bình phong.

Vốn trộm uống rượu thuốc cũng không phải chuyện ghê gớm, Giang Trừng có thể làm gì hắn bây giờ, cùng lắm thì đánh một trận, nhưng có đôi khi làm chuyện xấu thì chột dạ, trong đầu tự mình suy diễn thêm, có lẽ là bị dọa, có lẽ là sốt ruột, Ngụy Vô Tiện nhìn cũng không thèm nhìn, đột nhiên chụp tay lên chỗ bụng của Lam Vong Cơ, đồng thời túm y lại, đai lưng vậy mà cũng bị hắn kéo xuống, không biết ngón tay nào móc lấy sợi đai lưng trước người y, soạt một tiếng tuột ra.

Sau đó Lam Vong Cơ trực tiếp quần áo không chỉnh tề, hai mảnh vạt áo trước ngực trượt sang hai bên, tấm áo trung y trắng bóng bên trong hơi xuyên thấu dưới ánh trăng, lồng ngực trắng nõn như ẩn như hiện.

Ngụy Vô Tiện sợ tới mức cả người ngây dại.

Bím tóc của tiểu cô nương hắn cũng chưa từng kéo thuận lợi như vậy, cảm giác bộ quần áo này của Lam Vong Cơ và mạt ngạch của y là cùng một kiểu, đặc biệt biết ăn vạ, rất phi lý, hắn rõ ràng còn chưa làm cái gì, đã trực tiếp tuột ra.

Nếu là người khác đụng phải hắn ở chỗ này, Ngụy Vô Tiện sẽ trực tiếp ăn vạ “Quần áo này của ngươi mặc không đàng hoàng, đai lưng cũng buộc không chặt, là muốn câu dẫn ta hay gì? Quần áo ta không đền nha, thân thể bị nhìn thấy ta càng không đền, ngươi còn phải đền đôi mắt cho ta đó.”

Nhưng đặt vào người Lam Vong Cơ, hắn làm sao nói ra khỏi miệng? Quần áo Lam Vong Cơ mặc không đàng hoàng? Đai lưng buộc không chặt? Càng thêm nữa chính là, Lam Vong Cơ …… câu dẫn hắn ư? Lam Vong Cơ …… cố tình để hắn nhìn thấy trần trụi á?

Nói ra ai tin chứ! Nhìn thế nào cũng là hắn khinh bạc người ta thì có!

Tiểu cũ kỹ đáng thương, trực tiếp sững sờ ở đó, đoán rằng lớn tới chừng này, chưa bao giờ bị người ta kéo quần áo xuống như vậy, thế là Ngụy Vô Tiện vẫn đành phải thành thành thật thật nói lời xin lỗi: “Lam Trạm, thực xin lỗi nha, vừa rồi ta sốt ruột, không khống chế được ……”

Ngụy Vô Tiện nói một câu chưa xong, sắc mặt Lam Vong Cơ đã thay đổi.

Mí mắt Ngụy Vô Tiện giật giật, thầm nghĩ tiểu cũ kỹ thế này là bị sao, từ lúc mới bắt đầu đã rất kỳ lạ, Ngụy Vô Tiện sờ sờ ngực, ta làm cái gì đâu, vừa rồi còn không phải chỉ là không khống chế được sức lực kéo quần áo y tuột ra thôi sao.

Nhưng nghĩ kỹ một chút, hắn lại nghĩ thông suốt, Lam Vong Cơ hôn môi với hắn đã có thể trực tiếp doạ Lam Khải Nhân đến đau tim, có thể tưởng tượng gia phong Lam gia bảo thủ cỡ nào, Lam Vong Cơ cả đời thủ thân như ngọc, vậy mà quần áo bị hắn kéo xuống như vậy, nội y bị nhìn thấy hết, dựa theo gia giáo của Lam gia, có phải cũng gần như là thất thân rồi hay không?

Trong lòng lên lên xuống mà hắn cũng không dám lên tiếng, chỉ sợ Lam Vong Cơ đột nhiên kêu phi lễ, thu hút mọi người đến đây thì không tốt.

Trong bầu không khí xấu hổ, Ngụy Vô Tiện che miệng ho khan một tiếng, ánh mắt bay loạn chợt nhìn thấy một thứ gì đó trên mặt đất, cúi người giả vờ nhặt lên, hình như là vừa rồi rơi ra từ trong ngực áo của Lam Vong Cơ khi quần áo bị kéo tuột ra. Lơ đãng nhặt lên, vỗ vỗ bụi, thuận miệng nói: “Lam Trạm ngươi cũng ham học ghê, còn mang theo sách vở bên người, ta cũng học tập, cùng tiến bộ chung với ngươi.”

Cũng trách người tu tiên có năm giác quan đặc biệt tốt, trong căn phòng gần như không có chút ánh sáng này, dựa vào ánh trăng mờ nhạt len qua khe cửa sổ kia, Ngụy Vô Tiện cũng nhìn thấy được nội dung trên sách.

“…… Đây là cái gì?! Lam Trạm …… hay quá ha, ngươi học hư rồi, chậc chậc chậc, không nghĩ tới đường đường Lam Nhị công tử cũng xem lén thứ này, hửm? Có phải lấy từ chỗ Nhiếp Hoài Tang hay không? Nào lại đây, giữa bạn bè là phải chia sẻ đúng không, trước hết để ta xem thử …… sao ngươi muốn xem một mình kia chứ? Được rồi được rồi, ngươi lại đây một chút, vành tai đã đỏ lên rồi à? Đừng thẹn thùng nha ……”

Lam Vong Cơ đột ngột sơ ý bị hắn kéo một cái, đụng vào trên người đối phương, Ngụy Vô Tiện cho rằng y muốn xem, nên cũng dựa sát vào y, không nhích ra, lúc lật trang sách, cánh tay và phần đùi đều cử động nhẹ nhàng trên quần áo y, đầu càng là ghé sát vào y, sát đến nỗi có thể ngửi được mùi hương trên cổ Ngụy Vô Tiện, không biết là quần áo, hay là mùi thơm sẵn có trên người hắn, Lam Vong Cơ hít một hơi, cảm thấy đầu có chút choáng váng.

“Lam Trạm, cuốn sách này của ngươi không thú vị chút nào nha, trên người cô nương tại sao không thấy ngực vậy, ngược lại mông khá vểnh, chẳng lẽ ngươi thích như vậy? Khẩu vị có chút độc đáo đấy …… Ơ, chỗ này tại sao có thứ gì hình trụ thế?”

Ngụy Vô Tiện chớp chớp mắt, lại lật vài tờ, nói thế nào thì hắn cũng là tay lão luyện trong việc giám định và thưởng thức tranh vẽ Xuân Cung, lát sau đã nhìn ra sự kỳ lạ.

Hàng do Nhiếp Hoài Tang cung cấp, tất nhiên là thượng thượng phẩm, nói là thứ giống cây gậy, nhưng những chi tiết trên đó lại phong phú, hình dạng, kích thước, xúc cảm bề mặt sinh động như thật, chỉ trong thời gian ngắn, Ngụy Vô Tiện có trì độn đến đâu cuối cùng cũng đã nhìn hiểu.

Còn hỏi là thứ gì, món đồ chơi này ngay trên người hắn cũng có một cây, chơi từ nhỏ đến lớn, có thể không nhận ra hay sao!

Sở thích của Lam Trạm, quả nhiên rất độc đáo ……

Cũng phải, y không phải là, cái gì kia hay sao ……

Mí mắt Ngụy Vô Tiện lại giật giật hai lần.

Trong phòng không chỉ tối, còn yên tĩnh đến đáng sợ, đầu óc hắn còn không chưa kịp xoay chuyển, chợt nghe thấy một tiếng thở dốc rõ ràng ở bên cạnh.

Người này, làm sao lại …… thở gấp vậy?

Ngụy Vô Tiện: “…… Lam Trạm?”

Tiếp theo hắn đã bị người ta ôm lấy.

Loading

Đào hoa loạn

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Các bài viết liên quan

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x