Nhaminh [4,2%] Chương 21

[4,2%] Chương 21

0 0 đánh giá
Article Rating

Cố Khinh Ngư gần đây có chút bực bội.

Một sự bực bội không tiện nói thẳng, nhưng vẫn luôn tồn tại, vi diệu, không thể xác định đối phương có phải đang cố tình làm trái ý anh hay không.

Ngày đó sau cuộc nói chuyện giữa anh và Thiệu Ngôn, đối phương dường như đã nghe lọt tai.

Anh nói với Thiệu Ngôn: “Tôi không muốn đánh mất anh, đừng để tôi đánh mất anh.”

Thiệu Ngôn đã đáp ứng rất thành khẩn.

Hắn cực kỳ trịnh trọng đáp lại: “Tiên sinh, anh cũng quan trọng như thế đối với tôi, tôi cũng không muốn đánh mất anh.”

Vì vậy Cố Khinh Ngư yên tâm.

Anh cho rằng giữa bọn họ đã đạt được một sự ngầm hiểu không cần phải nói nhiều nào đó.

Nhưng rất nhanh đã phát hiện, hình như mình yên tâm quá sớm.

Anh ở bên ngoài vui chơi đã đời nửa tháng, lên núi xuống biển, đã lâu không mệt mỏi như vậy, cảm giác thể lực bị tiêu hao quá nhiều, bởi vậy sáng sớm đã hẹn kỹ thuật viên tới nhà, dự định mát xa một trận đàng hoàng.

Kết thúc nói chuyện với Thiệu Ngôn, anh liền mở miệng tiễn khách, kêu quản gia đi mời kỹ thuật viên chờ đã lâu vào nhà.

Cố Khinh Ngư dặn dò xong liền tự mình đi vào phòng tắm, tắm rửa trước. Dòng nước ấm áp rửa trôi một phần những mệt nhọc tích tụ, nhưng còn lâu mới đủ.

Anh ngồi vào bồn tắm mát xa chứa đầy nước, nhắm hai mắt hưởng thụ, thở ra một hơi thật dài.

Chẳng bao lâu đã nghe thấy tiếng động rất nhỏ ở phía sau, anh chỉ nghĩ là kỹ thuật viên đi vào, cũng không mở mắt, mặc cho hai tay đối phương để lên bả vai của mình.

Thủ pháp của kỹ thuật viên này thành thạo, mỗi một động tác đều nặng nhẹ vừa phải, lực độ vừa vặn ấn lên những cơ bắp căng cứng của anh. Hết lần này đến lần khác xoa ấn rất đúng chỗ, Cố Khinh Ngư cảm giác được những cơ bắp đang căng chặt từng chút từng chút thả lỏng xuống.

Anh không hề mở mắt, cũng không để ý kỹ thuật viên phía sau là ai, chỉ chăm chú hưởng thụ cảm giác thoải mái do mỗi một động tác mát xa mang lại.

Ngón tay kỹ thuật viên mềm nhẹ di chuyển trên vai anh, sau đó dần dần tăng sức mạnh, ấn ở nơi cứng nhất trên lưng anh, sau đó dùng đốt ngón tay gõ, lần lượt xua tan cơn đau nhức của cơ bắp.

Cố Khinh Ngư cảm thấy mình giống như hòa tan vào làn nước ấm áp này, mọi mệt mỏi và áp lực đều tan biến theo thủ pháp của kỹ thuật viên.

Anh hít sâu một hơi, cảm nhận được sự thả lỏng và thoải mái xưa nay chưa từng có.

“Tay nghề của anh tiến bộ không ít.” Giọng anh hơi khàn khàn.

“Cảm ơn tiên sinh khen ngợi.”

Phía sau truyền đến một giọng nói, nhưng khiến Cố Khinh Ngư đột nhiên mở bừng mắt.

“Tại sao là anh?”

Vì người mát xa cho anh nào phải là kỹ thuật viên gì đó, vậy mà lại là Thiệu Ngôn! Tin tức tố của hắn thu lại cũng thật giỏi, hai người cách nhau gần đến vậy, nhưng Cố Khinh Ngư vẫn luôn không cảm nhận được khác thường.

Cố Khinh Ngư nhíu nhíu mày, hỏi: “Kỹ thuật viên kia đâu?”

“Tôi kêu anh ta về rồi.” Thiệu Ngôn trả lời với vẻ đương nhiên: “Tôi không muốn để anh ta thấy thân thể tiên sinh.”

Beta cũng không được.

Cố Khinh Ngư bị ham muốn chiếm hữu thẳng thắn sáng rực trong mắt hắn làm cho kinh ngạc đến ngây ngốc luôn rồi.

Anh cho rằng anh đã nói cực kỳ rõ ràng, anh hy vọng Thiệu Ngôn từ bỏ ý nghĩ trở thành Alpha của anh.

Bởi vì anh đã nói chính xác rõ ràng như vậy, anh nói: “Alpha của tôi có thể là bất kỳ người nào.”

Cố Khinh Ngư nói chuyện với người thân cận xưa nay luôn giữ lại ba phần, không dễ dàng để đối phương rơi vào tình thế xấu hổ, đặc biệt là Thiệu Ngôn.

Anh không cho rằng chuyện này sẽ trở thành vấn đề. Bởi vì Thiệu Ngôn rất hiểu anh, hơn nữa hắn luôn có thể thông cảm cho tâm tình của anh.

Rất nhiều chuyện không cần nhiều lời, Thiệu Ngôn nhất định có thể hiểu rõ tâm ý thực sự của mình.

Nhưng lúc này đây hắn lại xuyên tạc ý của anh.

Cố Khinh Ngư không nói ra miệng nửa câu còn lại kia, với sự thông minh của Thiệu Ngôn, không thể nào không đoán ra nửa câu sau.

Có thể là bất kỳ người nào, nhưng ngoại trừ anh.”

Lại bị hắn cố tình hiểu thành: “Có thể là bất kỳ người nào, bao gồm cả anh.”

Cố Khinh Ngư tức giận đến choáng váng, giơ cánh tay lên, một ngón tay ướt đẫm trắng như tuyết chỉ ra cửa phòng tắm, giọng tức giận nói: “Anh đi ra ngoài.”

Thiệu Ngôn làm như không rõ anh vì sao đang êm đẹp lại nổi giận, lại không hề nhúc nhích, giải thích một cách vô tội: “Tiên sinh, mát xa còn chưa kết thúc, bây giờ nếu kêu tôi đi, lát nữa có thể ngài sẽ càng mệt hơn, cơ bắp không được thả lỏng hoàn toàn sẽ càng căng cứng, sự tuần hoàn của máu cũng có thể sẽ bị ảnh hưởng ……”

Cố Khinh Ngư nhắm mắt, dịu giọng nói: “Đi kêu kỹ thuật viên vào đây.”

Thiệu Ngôn một lần nữa nhắc nhở: “Anh ta đã đi rồi.”

Nói xong, lòng bàn tay hắn lại trùm lên bờ vai Cố Khinh Ngư. Cũng không biết hắn sử dụng thủ pháp gì, mà Cố Khinh Ngư cảm thấy sau lưng truyền đến một cơn tê ngứa kinh người, không kềm được thoát ra khỏi cổ họng một âm thanh khiến cho bản thân anh cũng cảm thấy vô cùng xấu hổ.

“Tiên sinh, ngài thả lỏng một chút.” Giọng Thiệu Ngôn không biết vì sao, có chút khàn khàn.

Tin tức tố vốn được quản lý rất tốt, cũng trở nên có chút không hề kiêng dè, mùi hương càng lúc càng nồng đậm lan tràn khắp xung quanh Omega.

Cố Khinh Ngư cố nén sự bực bội xấu hổ trong lòng, cố gắng tìm về uy nghiêm ngày thường của mình, nhưng phát hiện cơ bắp cả người mình dưới sự xoa ấn liên tiếp của Thiệu Ngôn trở nên thư giãn vô cùng.

Cảm giác mệt mỏi tan biến, thân thể lại dâng lên một khao khát không thể giải thích, giống như chờ đợi đối phương tới gần hơn một chút vậy.

Anh không có sức lực tựa vào mép bồn tắm, sau gáy vô ý va vào lồng ngực dày rộng của Alpha, anh làm như tị hiềm mà tránh tránh ra, nhưng ngay sau đó lại bị đè xuống một cách nhẹ nhàng.

Cố Khinh Ngư không nhìn ra phía sau, nhưng cảm giác của anh trở nên cực kỳ nhạy bén.

Anh có thể cảm giác được Thiệu Ngôn dường như đang nhìn chằm chằm vào tuyến thể của anh, thậm chí cúi đầu, hơi thở cách anh rất gần, hô hấp ấm áp phun lên cần cổ trần trụi của anh, làm cho cổ họng anh hơi thít chặt.

“Vết thương ở chỗ này đã lành hẳn rồi.” Giọng của Alpha tựa như có chút sa sút.

Cố Khinh Ngư giơ tay che lại, mất kiên nhẫn nói: “Đã lành từ lâu rồi.”

Alpha dò hỏi tới cùng: “Bao lâu thì lành?”

“Chắc là năm ba bữa.” Cố Khinh Ngư cố thoát ra khỏi lồng ngực hắn, nhưng phát hiện không có hiệu quả lắm, bực mình nói: “Anh buông tôi ra.”

Thiệu Ngôn lại không buông, không những không buông còn điều chỉnh góc độ của cánh tay, khiến toàn bộ phần lưng của anh đều dựa lên trên người mình, thậm chí còn cả gan, nhẹ nhàng hôn một cái lên mu bàn tay đang che trên tuyến thể của anh.

Cố Khinh Ngư lúc này thật sự tức giận, trở tay tát một cái lên mặt hắn.

Bởi vì vấn đề góc độ, sức mạnh của cái tát này không lớn, nhưng khiến cả hai người đều sửng sốt.

Trong mắt Cố Khinh Ngư hiện lên một tia áy náy, nhưng cưỡng ép đè nén cảm xúc, lạnh giọng hỏi: “Anh muốn làm gì?”

Thiệu Ngôn cúi đầu, đôi mắt rũ xuống, không thấy rõ cảm xúc bên trong.

Cố Khinh Ngư không khỏi có chút hốt hoảng, nhưng kêu anh nhận sai thì không thể nào, rõ ràng là hắn mạo phạm mình trước, lại cố tình bày ra bộ dạng ủy khuất này.

Hai người yên lặng giằng co, vài giây sau, Thiệu Ngôn lại khe khẽ bật cười.

Cố Khinh Ngư nhíu mày: “Anh cười cái gì?”

Thiệu Ngôn ngẩng đầu nhìn anh, cảm xúc trong mắt phức tạp khó phân biệt, hắn dịu dàng nói: “Tiên sinh, anh biết không? Từ lúc anh vớt tôi ra khỏi địa ngục, tôi đã lập lời thề, cả đời này tôi đều sẽ đi theo ngài.”

Cố Khinh Ngư trong lòng chấn động, cố giả vờ bình tĩnh nói: “Đang êm đẹp nhắc tới chuyện này làm gì, mau thả tôi ra.”

Thiệu Ngôn hơi buông lỏng lực ôm anh, nhưng không buông anh ra hoàn toàn: “Tôi chỉ muốn cho ngài biết, bất kể xảy ra chuyện gì, tôi cũng sẽ không rời khỏi ngài, ngài cũng vĩnh viễn sẽ không đánh mất tôi.”

Ánh mắt Cố Khinh Ngư dao động, nhưng thái độ lại cứng rắn: “Nếu anh lại làm lơ yêu cầu của tôi như thế này, thì chỉ sợ rất nhanh anh sẽ đánh mất tôi.”

Thiệu Ngôn quả nhiên sợ lời nói này, lập tức buông lỏng anh ra, lại cười khổ: “Tiên sinh, tôi chỉ muốn một cơ hội công bằng.”

“Rõ ràng anh đã nói, ai cũng có thể, vậy tại sao không thể là tôi?”

Cố Khinh Ngư trong nháy mắt đã tìm ra lý do, lạnh lùng nói: “Bởi vì độ xứng đôi của anh thấp, bởi vì bị anh đánh dấu quá lâu, không được sự thỏa mãn rất khó chịu.”

Thiệu Ngôn quả nhiên bị chọc trúng điểm đau, ngẩn người ra một lúc.

Nhưng ngay sau đó lại tự mình thuyết phục mình. Hắn cực kỳ rõ ràng, tiên sinh cũng không phải là người coi trọng dục vọng, thứ ngài ấy chân chính để ý cũng không phải là điều này.

Nhưng lại thuận theo lời nói của Cố Khinh Ngư, cầm tay anh lên hôn: “Vấn đề độ xứng đôi thấp, chúng ta có thể cùng nhau nghĩ cách giải quyết. Tiến sĩ Thẩm đã nói, để tăng độ xứng đôi, có rất nhiều phương pháp.”

Cố Khinh Ngư lập tức bị hắn làm cho lạc đề, nghi hoặc: “Là Thẩm Dật nói sao?”

Thẩm Dật gần đây có thể nói là gọi điện liên tục như muốn đoạt mệnh, ngay cả vài phút trước khi anh chuẩnbị nhảy xuống khỏi tháp bungee cũng không buông tha, không chê phiền phức khuyên anh trong điện thoại: Quý trọng mạng sống, rời xa Thiệu Ngôn.

Y làm sao có thể nói với Thiệu Ngôn lời này?

Thiệu Ngôn khẳng định gật đầu: “Tiến sĩ Thẩm nói, hôn môi, ôm ấp, đánh dấu thậm chí làm tình, đều có thể tăng độ xứng đôi một cách hữu hiệu.”

Trong sách của y nói.

Khi Cố Khinh Ngư vẫn đang đắm chìm trong sự khó hiểu của vấn đề, chợt nghe thấy mấy từ này, lập tức chuông cảnh báo kêu vang, anh nhìn thân thể chìm trong nước của chính mình, rồi nhìn lại đối phương quần áo chỉnh tề, khó chịu đứng dậy bước ra khỏi bồn tắm, khoác áo tắm dài vào, cười lạnh một tiếng: “Anh ngược lại suy nghĩ nhiều ghê.”

Thiệu Ngôn theo sát cùng đi qua, đặt anh ở giữa bồn rửa tay và lòng ngực mình, thấp giọng nói: “Thuộc hạ không dám. Chỉ là, lần đánh dấu đó đã qua nửa tháng, thời gian dài như vậy, tiên sinh chưa từng muốn tới sao?”

Cố Khinh Ngư duy trì nét mặt hỏi lại hắn: “Muốn cái gì? Muốn bị anh cắn bốn tiếng đồng hồ một lần nữa hả? Tôi lại không phải là người khổ dâm.”

Thiệu Ngôn bị cà khịa không có lời nào để nói, chỉ đành cẩn thận dè dặt hứa hẹn: “Lần sau tôi nhất định sẽ biểu hiện thật tốt, tranh thủ kết thúc sớm hơn.”

Cố Khinh Ngư lại nhìn hắn một cái: “Không phải muốn công bằng sao? Vậy cùng với những người khác, cạnh tranh công bằng đi.”

Thiệu Ngôn: “……”

“Bây giờ, cút ra khỏi phòng tôi.”

Thiệu Ngôn vất vả mãi mới có được một câu hứa hẹn không tính là hứa hẹn của anh, không dám ở lâu hơn, chuồn ngay ra ngoài.

***

Cố Khinh Ngư nói muốn hắn cạnh tranh công bằng, không phải là lời nói lúc tức giận.

Không cố gắng làm cho hắn biết khó mà lui nữa, nhưng lại âm thầm nhiều lần thúc giục Hoàng Thế Đạt, kêu ông nhanh chóng sắp xếp ứng cử viên xem mắt.

Hoàng Thế Đạt nào có biết tiên sinh và Thiệu tổng đóng cửa lại đã làm chuyện gì, ông không nhìn ra manh mối từ chồng danh sách dày cộp kia, thấy Thiệu Ngôn cứ luôn lảng vảng trong văn phòng ông, bèn nhịn không được cầu cứu hắn.

“Cậu nói xem rốt cuộc tiên sinh thích kiểu gì?” Có tiền lệ của Tô Dật Du, lúc này ánh mắt của Hoàng Thế Đạt đối với Thiệu Ngôn rất tín ngưỡng.

Đáng tiếc vị tiểu Tô công tử kia không phấn đấu, mới bao lâu đâu, đã bị chia tay rồi.

Nghe nói công ty thực phẩm nhà cậu ta sắp sửa xoay chuyển tình thế, tương lai quay về vinh hoa phú quý hẳn là không có vấn đề gì, đáng tiếc không có số mệnh đại phú đại quý.

Thiệu Ngôn nhận lấy danh sách trong tay ông lật tới lật lui, cuối cùng rút ra một tờ trong đó.

Hoàng Thế Đạt nhìn kỹ, điều kiện của Alpha lần này so với Tô Dật Du, ngược lại có vẻ “rất bình thường”. Ông rất tò mò, hỏi: “Vì sao chọn người này? Cậu ta trông có vẻ hoàn toàn không phải cùng một loại người với Tô công tử.”

Thiệu Ngôn giọng điệu bình đạm giải thích: “À, thấy độ xứng đôi của cậu ta rất cao, hơn nữa mùi tin tức tố rất dễ ngửi.”

Hoàng Thế Đạt bừng tỉnh đại ngộ, trình ứng cử viên lên cho Cố Khinh Ngư.

Không ngờ, lần này ngay cả một bữa cơm cũng chưa ăn xong, Cố Khinh Ngư đã cau mày kết thúc buổi gặp mặt.

Hoàng Thế Đạt không dám hỏi trực tiếp, dò hỏi vòng vo mới biết được, hoá ra Alpha này ỷ vào mùi tin tức tố dễ ngửi của mình, rõ ràng hơi quá mức tự tin, mới vừa gặp mặt đã phóng thích tin tức tố ở trước mặt Cố Khinh Ngư.

Hoàng Thế Đạt từ nhỏ nhìn Cố Khinh Ngư lớn lên, biết anh ghét nhất chính là loại Alpha không quản lý được tin tức tố này.

Alpha kia không có bị tròng bao tải đánh tơi bời, thật sự là tính tình của tiên sinh mấy năm nay đã tốt lên rất nhiều.

Hoàng Thế Đạt vì chuyện này cảm thấy đề cử của Thiệu Ngôn hình như cũng không phải luôn luôn đáng tin cậy. Nhưng bản thân ông cũng không có chủ ý gì hay, vẫn là nghe theo đề nghị của hắn, rất nhanh đã chọn ra người thứ hai.

Alpha thứ hai cũng là một nam sinh viên, diện mạo có vài phần tương tự với Tô Dật Du, đều là kiểu con trai vui tươi toả nắng. Nhưng nam sinh viên này rõ ràng có hơi khác với Tô Dật Du, nhà cậu ta không có phá sản, có chút tiền có thể tiêu xài phung phí, tính cách cũng không nghe lời như vậy, tuổi còn trẻ đã có phong thái cư xử sến súa của đàn ông trung niên, Cố Khinh Ngư chỉ gặp một lần liền xin thứ lỗi cho kẻ bất tài.

Sự bất quá tam, liên tiếp hai lần gặp mặt kỳ lạ, Cố Khinh Ngư vốn đã không hào hứng với chuyện này lắm, lại một lần nữa rút quân lặng lẽ.

Khi biết được tin tức Hoàng Thế Đạt cảm khái tâm tư của ông chủ cậu đừng đoán nữa, Thiệu Ngôn thì hơi mím khóe môi, che giấu mọi công danh.

Loading

Bị cấp dưới có độ xứng đôi 4,2% đánh dấu

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Các bài viết liên quan

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x