Nhaminh [4,2%] Chương 25

[4,2%] Chương 25

0 0 đánh giá
Article Rating

Trước khi Thiệu Ngôn dậy thì, hắn gần như chưa từng ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Khi đó tên của hắn vẫn chưa phải là Thiệu Ngôn, mà là Javier.

Javier Garcia.

Mỗi ngày mỗi ngày, Javier đều cố gắng chống lại số mệnh. Nhưng cho dù hắn cố gắng thế nào, cũng tạm thời không thể thoát khỏi tình cảnh khó khăn.

Điều này làm cho cảm xúc của hắn thường xuyên trong trạng thái tức giận.

Nhưng bị cản trở bởi hiện thực, chỉ có thể kềm chế.

Cha của Javier, Diego Garcia là một người da trắng quốc tịch Tây Ban Nha, bởi vì những sở trường chuyên môn cho tới giờ cũng không rõ ràng lắm mà gã Diego đó được tập đoàn Cố thị trả lương cao mời về, trở thành một nhân viên quản lý cấp cao.

Trong mắt người ngoài, Diego là một người ưu tú không thể bắt bẻ. Gã có ngoại hình đẹp trai cao lớn, vợ dịu dàng yểu điệu, còn có một cậu con trai thông minh xinh đẹp. Gã là một chuyên gia được người ta kính trọng, thu nhập dồi dào, công việc ổn định, tính cách cũng rất ôn hòa khiêm tốn. Nhưng mà, chỉ có vợ và con trai của gã biết, lúc riêng tư gã ma quỷ như thế nào.

Vị quản lý cấp cao người nước ngoài trông có vẻ đẹp trai sáng sủa, cho dù thu nhập cao. Ngất, nhưng có bao nhiêu tiền đều đưa hết vào sòng bạc, một đồng cũng không để lại cho gia đình. Vợ gã muốn đi ra ngoài làm việc kiếm tiền tiêu vặt chăm lo gia đình nhưng không được cho phép, gã dùng tin tức tố nhốt vợ trong nhà.

Gã cưỡng ép vợ mình mỗi ngày rơi vào trạng thái động dục, yếu ớt suy nhược, sẵn tiện có thể thỏa mãn dục vọng thú tính của gã bất kỳ lúc nào. Bởi vì gã cho rằng tác dụng của Omega chính là ở điểm này, lên giường hoặc là đẻ con, không thể tùy ý xuất đầu lộ diện.

Hơn nữa, thân là vợ của quản lý cao cấp trong Cố thị, bà cũng không nên đi ra ngoài kiếm tiền, như vậy sẽ làm cho gã rất mất mặt.

Nhưng ngược lại là Javier, bởi vì từ lúc sinh ra đã được kiểm tra là một Alpha, mặc dù tuổi rất nhỏ, vẫn bị yêu cầu gánh vác trách nhiệm nuôi gia đình.

“Lúc tao lớn bằng mày đã một mình đến Trung Quốc.” Diego luôn nói như vậy.

Javier từ nhỏ đi học ở trường dành cho con cái của nhân viên dưới trướng Cố thị, thành tích của hắn là công khai, đó đương nhiên cũng là một mắt xích để Diego duy trì hình tượng tài giỏi, gã không cho phép con trai mình có điểm gì khác ngoài A+ hoặc điểm tối đa.

Ngoài việc học, tất cả thời gian của Javier đều bận rộn với đủ loại công việc làm thuê. Đương nhiên, Diego yêu cầu hắn không được để bất kỳ ai phát hiện.

Điều đó tất nhiên là không thể.

Suy cho cùng, để người vợ Omega đi ra ngoài làm thuê kiếm tiền, so với để đứa con vị thành niên đi ra ngoài kiếm tiền, hai chuyện này không thể nói chuyện nào làm cho gã cảm thấy mất mặt hơn.

“Nếu mày không thể giữ bí mật thật tốt, vậy thì sau này cứ chịu đói đi.” Diego nói.

Nếu chỉ là như vậy, Javier chỉ cần nhẫn nhịn là được. Chỉ mong thời gian trôi nhanh một chút, hắn có thể mau chóng trưởng thành, liền có thể dẫn mẹ rời khỏi ngôi nhà này.

Nhưng một hôm nọ, Diego thua hết toàn bộ tiền lương, nốc rất nhiều rượu, sau khi trở về tay đấm chân đá với mẹ hắn.

Nhìn dáng vẻ không có sức phản kháng của mẹ, Javier nhào tới đánh nhau với gã. Nhưng khi đó Javier mới 11-12 tuổi, là một đứa trẻ vị thành niên hoàn toàn chưa phân hoá, chiều cao còn không đủ 1m6. Mà Diego lại là một Alpha cao hơn 1m9, khoẻ mạnh, Javier bị gã đè nghiến trên mặt đất, bị đánh chung với mẹ.

Sau ngày hôm đó, bị đánh liền trở thành chuyện thường ngày.

Javier căm thù cha mình, nhưng trong thời gian ngắn lại không thể nào chống lại gã, chỉ có thể âm thầm lên kế hoạch rời khỏi ngôi nhà này.

Hôm đó, là sinh nhật mười bốn tuổi của Javier.

Thiệu Lan lặng lẽ chuẩn bị một cái bánh kem trái cây nho nhỏ, ăn sinh nhật hắn. Bà cũng không phải là để chúc mừng, chỉ là để có thể lặng lẽ nói ra vài lời mà bình thường không có cơ hội nói vào một ngày thế này.

Thiệu Lan xin lỗi Javier: “Thực xin lỗi, đã để con đi vào cái nhà này.”

Bà nói: “Nhưng con đừng vì vậy mà cho rằng thế giới này chính là như thế. Không phải, thế giới bên ngoài rất tốt đẹp. Cho nên nếu có thể, hãy rời đi, ra bên ngoài ngắm nhìn.”

Mẹ hắn không chỉ một lần khuyên hắn rời đi, nhưng Javier chưa bao giờ nghĩ sẽ rời đi một mình.

Hắn không cho rằng mẹ là gánh nặng của mình, ngược lại, Javier rất thương mẹ.

Tuy rằng bà luôn luôn rất nhu nhược, nhưng vào những thời điểm nào đó sẽ mạnh mẽ đẩy hắn ra, không cho hắn vào nhà, không cho hắn gặp bà. Bà càng không cho phép Javier nhìn thấy mình và Diego lúc riêng tư.

Nhưng mà, cùng sống dưới một mái nhà, Diego lại không hề kiêng dè, Javier mặc dù không phải cố ý, cũng đã bắt gặp rất nhiều lần.

Khi còn nhỏ không hiểu, sẽ cảm thấy đau lòng, cảm thấy mẹ phản bội hắn. Sau khi lớn lên mới biết được, đólà do bản năng không thể cãi lời của Omega gây ra, đó không phải là mong muốn của mẹ.

Phát hiện này càng khiến Javier thêm kiên định niềm tin dẫn mẹ rời đi.

Javier nhỏ giọng nói với mẹ: “Con để dành rất nhiều tiền, đủ để mua hai vé máy bay và để chúng ta sinh sống ở nước ngoài trong một thời gian dài, con vẫn có thể đi học. Mẹ, mẹ chỉ cần nghĩ cách lấy được giấy tờ tuỳ thân của mẹ, là chúng ta có thể rời đi!”

Thiệu Lan kinh ngạc không thôi, đang muốn hỏi kỹ, thì phía sau truyền đến tiếng bước chân.

Hai người lo lắng quay đầu lại, vừa nhìn một cái, thấy Diego đang đứng ở cửa.

May mắn chính là, Diego gần như không nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ. Gã thoáng nhìn cái bánh sinh nhật ở trước mặt hai mẹ con, vẫn chưa nổi trận lôi đình, càng không ra tay đánh người.

Bởi vì hôm đó, gã có việc muốn Javier đồng ý.

Không phải loại “giúp đỡ” có thể đạt được bằng cách dùng vũ lực uy hiếp, mà hy vọng hắn có thể cam tâm tình nguyện đi với mình một chuyến.

Diego tuy rằng trước mắt không nổi giận, nhưng Javier biết, nếu mình từ chối gã, mẹ và mình đều sẽ không có kết quả tốt.

Vì thế hắn đồng ý với Diego, đi cùng gã đến Cố gia.

Trên đường, Diego nói với hắn mục đích thực sự của chuyến đi này.

Hoá ra, là để tìm kiếm thư đồng cho người thừa kế của Cố thị.

Javier tiếp nhận nền giáo dục Trung Quốc, biết Thái tử thời Trung Quốc cổ đại cần phải có thư đồng, không nghĩ tới người thừa kế của tập đoàn tài chính thời hiện đại cũng cần hay sao? Nhưng khi biết được đối phương vậy mà lại là một Omega, một cảm giác không thể tin nổi, nhục nhã mãnh liệt, bắt đầu cuồn cuộn trong lòng hắn.

Hắn vốn cho rằng có lẽ mình nghĩ nhiều. Nhưng cuộc nói chuyện tiếp đó, ý đồ của Diego được biểu đạt cực kỳ rõ ràng, thậm chí không phải là ám chỉ.

Là nói rõ.

Diego chính xác yêu cầu hắn, muốn mình cố gắng hết sức để giành lấy sự ưu ái của người thừa kế.

Phải dùng mọi biện pháp, để ở lại bên cạnh đối phương.

Cho nên, trên đời này, không chỉ có Omega mặc người xâu xé, Alpha không có quyền lên tiếng cũng sẽ có số phận lưu lạc do bị độc chiếm sao?

Thậm chí, ngay cả Alpha chưa phân hoá cũng không buông tha.

Diện tích trang viên của Cố trạch rất lớn, lộng lẫy tráng lệ, thỏa mãn trí tưởng tượng của bất cứ ai về sự xahoa.

Javier từ trên xe bước xuống, đi theo phía sau Diego. Phát hiện trong sân đậu rất nhiều xe, rất nhiều cậu con trai xấp xỉ tuổi hắn đi theo phía sau phụ huynh, cùng đi về hướng đại sảnh.

Diego vừa đưa hắn đến cửa, đã được mời rời đi một cách lễ phép. Những phụ huynh khác cũng bị đối xử giống vậy.

Chỉ còn lại có đám con trai mười bốn lăm tuổi được giữ lại tại chỗ.

Diego trước khi đi không quên tận dụng thời gian nhỏ giọng dặn dò, muốn Javier biểu hiện tốt một chút, nếu không thì sẽ khiến hắn đẹp mặt. Javier lạnh nhạt nhìn theo bóng dáng gã rời đi, nghe những cậu con trai ở bên cạnh nhỏ giọng thảo luận.

Trong số đó có vài người là bạn học của hắn, cũng là học sinh trong trường học dành cho con cái của nhân viên, còn hầu hết đều là người hắn chưa từng gặp.

Bọn họ ăn mặc đẹp đẽ đắt tiền, tóc chải thành dáng vẻ người lớn, trên mặt mỗi người đều toát ra vẻ kích động và chờ mong. Có người cố gắng bắt chuyện với Javier, sau khi bị từ chối thì phát ra vẻ trào phúng khinh thường, khiêu khích nói: “Đừng tưởng rằng bề ngoài của mày có vài phần đẹp đẽ là có thể chảnh như vậy, thiếu gia không thích tính cách như vậy đâu.”

Thiếu gia trong miệng người này, chắc hẳn là người thừa kế của Cố thị.

Javier cảm thấy cảnh tượng trước mắt thật là quá lố bịch.

Hoàng đế cổ đại tuyển phi, khí thế chắc cũng chỉ đến thế này. Trăm triệu lần không ngờ bản thân vậy mà cómột ngày lại trở thành một trong các tú nữ chờ được tuyển chọn.

Không bao lâu, một Alpha trung niên đi ra dưới sự vây quanh của mọi người. Đoán từ cách xưng hô củanhững người khác, đó hẳn là người mà Diego nhắc tới, người nắm quyền tạm thời của Cố thị trong giai đoạn hiện tại —— Thương Thiệu Lâm.

Diego nói rằng Thương Thiệu Lâm tầm thường về mọi mặt.

“Năm đó ngay cả làm con chó lau giày cho tao cũng không xứng!” Diego đánh giá đối phương như vậy.

Thương Thiệu Lâm là một người ở rể nhà giàu, chỉ vì cưới con gái của gia chủ Cố thị, lắc mình một cái biến thành chủ tử, còn sinh ra người thừa kế.

Bình tâm xem xét, điều kiện ngoại hình của Thương Thiệu Lâm cực kỳ xuất sắc, đây có lẽ là một trong những nguyên nhân khiến ông ta nắm được trái tim của thiên kim Cố thị.

Không biết thái độ của ông ta đối với người Cố gia như thế nào, dù sao ánh mắt của ông ta khi nhìn đám nhỏ này khiến người ta không thoải mái.

Ông ta dùng ánh mắt kiểm tra hàng hóa, đánh giá tới lui trên người của những Alpha tương lai này, trước sau chọn ra mấy người trong đó, ra lệnh cho bọn họ đứng lên phía trước một chút. Sau đó, ánh mắt giống như một con rắn độc, dừng lại trên người Javier.

Ông ta yên lặng một lát, ngay sau đó lộ ra một nụ cười khiến người ta sởn tóc gáy.

Ông ta chỉ chỉ vào Javier, hỏi người bên cạnh: “Đây là con trai của Diego à?”

Người nọ trả lời: “Đúng vậy, lão gia. Có cần kêu cậu ta cũng đứng lên phía trước không?”

Thương Thiệu Lâm lại lắc lắc đầu, trầm ngâm nói: “Không cần, vóc người nó cao, cứ đứng ở đó, khá tốt.”

Javier nghĩ thầm: May mắn bọn họ không có ý định ra lệnh cho mình đổi tới đổi lui, nếu không hắn thật sự không chắc có thể kềm nén được cơn giận trong lòng.

Nhìn nhóm người trước mắt im lặng bận rộn đổi vị trí, sửa sang lại tư thái, điều chỉnh lại vẻ mặt, trịnh trọng như thể tập luyện một cách kỹ lưỡng trước buổi biểu diễn hoành tráng, Javier không khỏi phỏng đoán: người thừa kế của Cố thị hẳn là sa đoạ và ngông cuồng tới cỡ nào.

Y gióng trống khua chiêng như thế, công khai thản nhiên chọn lựa Alpha cho chính mình, số lượng nhiều như vậy, còn đều là vị thành niên chưa phân hoá, thậm chí ngay cả cha của hắn cũng bị ra lệnh đến mức xoay mòng mòng.

Hắn khó có thể tưởng tượng mình sẽ phải đối mặt với một gương mặt đáng ghê tởm như thế nào.

Diego vậy mà có ý định kêu mình khom lưng uốn gối, dùng mọi cách lấy lòng với một người như vậy.

Chuyện đó là không thể nào.

Javier hạ quyết tâm, đêm nay trở về cho dù đào ba thước đất cũng phải tìm cho ra giấy tờ tuỳ thân của mẹ, dẫn bà chạy trốn suốt đêm.

Cái nhà này ở thêm một ngày cũng không thể được.

Ngay lúc này, ngoài cửa truyền đến một trận xôn xao. Có người tiến đến bên cạnh Thương Thiệu Lâm thấp giọng nói một câu gì đó, gương mặt ông ta vui vẻ, ho nhẹ một tiếng, nói với mọi người: “Con trai ta đã về rồi, lát nữa các cậu phải biểu hiện cho thật tốt, nhưng đừng quá chủ động. Con trai ta không thích người nói nhiều, thằng bé thích tính tình yên tĩnh trầm ổn.”

Câu nhắc nhở này thành công làm cho phần lớn bước chân đang ngo ngoe rục rịch ngừng lại.

Javier không có hứng thú gì đối với việc lấy lòng người khác như vầy, nhưng ngược lại muốn xem thử nhansắc chó ngựa của người thừa kế này rốt cuộc trông như thế nào.

Vừa nhìn một cái, đã khiến hắn ngây ngẩn cả người.

Trước mắt làm gì có kẻ ác độc dâm tặc nào? Rõ ràng chỉ là một đứa trẻ mười mấy tuổi.

Cậu ta thoạt nhìn gầy như vậy, nhỏ như vậy, giống một con búp bê sứ tinh xảo chạm nhẹ một cái là có thể vỡ vụn. Cậu ta rõ ràng cũng không cảm kích đối với tất cả những sắp xếp này, không biểu hiện ra bất kỳ hứng thú giao lưu gì với những cậu con trai trước mặt kia, nhưng ngược lại ánh mắt nhìn về phía Thương Thiệu Lâm tràn ngập sự trào phúng và phòng bị.

Chỉ một lần đối mặt, Javier đã biết, mình đã nghĩ sai hoàn toàn rồi.

Đáng giận chỉ là những người lớn kia.

Thiếu gia yếu ớt như vậy, cậu ta có lỗi gì chứ?

Loading

Bị cấp dưới có độ xứng đôi 4,2% đánh dấu

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Các bài viết liên quan

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x