Nhaminh [4,2%] Chương 43

[4,2%] Chương 43

5 1 đánh giá
Article Rating

36%.

Hai năm rồi, hắn đã thử tất cả mọi cách, nhưng vẫn luôn mắc kẹt ở con số này.

Dù bận rộn đến đâu mỗi ngày đều sẽ vội vã về nhà để làm, cuối tuần thì dùng lời ngon tiếng ngọt năn nỉ ỉ ôi, có lúc dây dưa cả ngày lẫn đêm.

Ban đầu không nỡ cắn anh, nhưng sau này đến kỳ phát tình cũng tìm mọi cách khiến anh thoải mái, lần nào cũng đánh dấu.

Thiệu Ngôn nhìn con số hai năm qua chẳng hề thay đổi trên báo cáo độ xứng đôi, bực bội xoa mắt, đứng dậy đi tới đi lui quanh văn phòng mấy vòng.

Sau đó mở cửa sổ, gió từ trên cao thành phố thổi vào, mang theo cái nóng ran đặc trưng của mùa hè.

Lồng ngực hắn rất bức bối, một nỗi lo lắng không nói ra được.

Hắn đã hỏi ý kiến không ít chuyên gia về phương diện này, ngoài Thẩm Dật, còn những người có uy tín khác trong các lĩnh vực liên quan.

Bọn họ tỏ ý không có ngoại lệ, có thể từ 4,6 tăng lên 36, bản thân chuyện này đã là một kỳ tích rồi. Con số không tăng nữa mới là bình thường.

Thiệu Ngôn đứng bên cửa sổ rất lâu, sau đó trở lại ghế dựa, bấm gọi một số điện thoại.

Thẩm Dật, nhà khoa học trẻ tuổi về hai giới tính Alpha và Omega, hai năm qua dồn toàn tâm toàn lực vào nghiên cứu, không kể ngày đêm vùi đầu vào nghiên cứu và thực nghiệm, liên tục đạt được nhiều thành tựu đột phá. Không chỉ mang về vô số vinh dự cho bản thân, mà còn đem lại lợi nhuận to lớn cho nhà đầu tư đứng sau.

Nghề nào có chuyên gia nấy, tuy rằng rất không muốn nói chuyện với cái gã này.

Thiệu Ngôn nghĩ: Trước mắt người có thể giải quyết vấn đề khó của mình, có lẽ chỉ có y.

“Thiệu tổng.” Giọng Thẩm Dật qua điện thoại lãnh đạm xa cách.

Thẩm Dật lại gọi Thiệu Ngôn là Thiệu tổng, nhưng tình hình bây giờ đã khác xưa. Thiệu Ngôn hiện nay đã có công ty tập đoàn của riêng mình, không còn là đồng nghiệp cùng làm việc với Thẩm Dật nữa, mà là người ngoài.

Thiệu Ngôn thấy y yêu cầu đặt lịch, việc tư vấn cho dù gặp mặt hay qua điện thoại đều tính phí theo phút, giá còn cao hơn người khác.

Một người nguyện đánh, một người nguyện chịu. Thẩm Dật hai năm nay kiếm được không ít tiền từ chỗ Thiệu Ngôn.

Cảm giác moi tiền từ tay một cỗ máy kiếm tiền keo kiệt cũng không tệ, nhưng dần dần, Thẩm Dật thay đổi, không còn muốn kiếm thêm một đồng nào từ người này nữa.

“Tôi không còn cách nào khác.” Thẩm Dật nói.

“Tôi lấy đạo đức nghề nghiệp của mình ra thề, thật sự không còn cách nào khác.” Giọng điệu Thẩm Dật mang theo sự nhanh nhẹn không hề che giấu, “Rất tiếc, Thiệu tổng. 36%, đây chính là giới hạn giữa anh và tiên sinh rồi.”

Đầu dây bên kia vang lên tiếng “tút tút” ngắt máy.

Tự mình rước nhục.

Thẩm Dật căm hận nghĩ, cũng cúp điện thoại.

Nhưng ngay sau đó, cây bút trong tay đã gãy đôi.

36% thì thế nào?

Tiên sinh ngài ấy, thà cần tên phế vật này.

…….

Thiệu Ngôn cúp điện thoại, liền phóng xe về Cố trạch.

Hắn đích thân làm những món ăn tiên sinh thích, đựng trong hộp cơm giữ nhiệt, rồi lại phóng xe đến Âu Tân.

Khi đến nơi là gần giữa trưa, vừa vặn đúng giờ ăn cơm. Các quản lý cấp cao của Âu Tân nhìn mãi thành quen với sự xuất hiện của hắn, sôi nổi chào hỏi.

Tuy không tuyên bố công khai, nhưng mọi người đều biết, vị cựu CEO – người đã từ chức ra ngoài tự khởi nghiệp và trong vòng hai năm ngắn ngủi thuận lợi tạo dựng được một cơ ngơi – chính là người yêu của tiên sinh, tình cảm của hai người rất tốt, hiện đang sống chung.

Thiệu Ngôn lần lượt gật đầu chào lại mấy đồng nghiệp cũ, không cần ai dẫn đường, tự đi đến văn phòng của Cố Khinh Ngư.

“Cố tổng đang họp, mời ngài chờ một chút.” Trợ lý hành chính mang thức uống mà hắn quen uống đến.

“Được.”

Thiệu Ngôn đợi cô ấy đi ra ngoài, đóng cửa lại, rồi đứng dậy.

Hắn bước vào phòng nghỉ liền kề văn phòng, mở tủ quần áo, từ trong đó lấy ra chiếc áo khoác tiên sinh mặc hôm nay.

Trùm lên mặt, nằm xuống giường. Tiên sinh bình thường ít nghỉ ngơi ở đây, mùi hương rất nhạt.

Thiệu Ngôn kìm nén nỗi sốt ruột không thể gặp đối phương ngay lập tức, lồng ngực phập phồng, hít thật mạnh, thu lấy mùi hương từ chiếc áo khoác.

Đợi rất lâu.

Phải đến hơn mười phút, bên ngoài mớ truyền đến tiếng mở cửa và tiếng bước chân. Thiệu Ngôn lập tức ngồi bật dậy, bước ra nghênh đón.

“Tiên sinh.”

“Đến rồi?”

Cố Khinh Ngư đặt tài liệu dùng trong cuộc họp lên bàn, lúc xoay người lại, ngửi thấy tin tức tố Alpha nồng đậm hơn bình thường rất nhiều.

Khựng lại một chút.

“Ừ, hôm nay rảnh. Làm vài món anh thích ăn.”

Thiệu Ngôn kéo anh ngồi xuống sofa, mở từng ngăn đựng cơm ra.

Cố Khinh Ngư đúng là cũng hơi đói, liền nói với hắn: “Cùng ăn đi.”

“Được.”

Cố Khinh Ngư gắp một miếng cá bỏ vào miệng, động tác hơi dừng lại, liếc nhìn Alpha bên cạnh, nói: “Anh cứ nhìn tôi mãi làm gì?”

Thiệu Ngôn cười rạng rỡ: “Tiên sinh đẹp mà.”

Thực ra, hắn thích nhìn tiên sinh ăn món ăn mình làm. Nhìn anh ăn những món ăn hắn chuẩn bị tỉ mỉ vào bụng, những món ăn đó sẽ hóa thành dưỡng chất, nuôi dưỡng cơ thể tiên sinh, từ trong ra ngoài.

Thiệu Ngôn mê mẩn tưởng tượng, nếu như có thể, hắn hy vọng mỗi một miếng tiên sinh ăn đều do chính tay hắn làm.

Tiếc là, điều đó không thực tế lắm.

Tự dưng, hắn cảm thấy chán nản một cách sâu sắc.

“Tiên sinh, chiều nay ngài có bận không?”

Thấy Cố Khinh Ngư đặt đũa xuống, Thiệu Ngôn liếc nhìn phần thức ăn còn lại, nhanh chóng ước lượng phần anh đã ăn, cảm thấy hơi hài lòng.

Cố Khinh Ngư nghĩ đến mấy cuộc họp chiều nay, nhưng lại nói: “Không bận.”

“Vậy thì quá tốt!” Thiệu Ngôn nói: “Thế thì chúng ta về nhà nhé?”

Cố Khinh Ngư nhìn hắn, nói: “Được.”

Vì vậy Alpha vui vẻ thu dọn chén đĩa, sau đó vào phòng trong lấy áo khoác của tiên sinh. Hai người sánh vai bước ra, khi đi qua văn phòng trợ lý, Cố Khinh Ngư dừng chân một chút.

Trợ lý rất biết điều bước ra, Cố Khinh Ngư nói: “Nói với Phương tổng một tiếng, chiều nay tôi không ở đây.”

“Vâng, Cố tổng.”

Trợ lý dõi mắt theo đôi tình nhân bước vào thang máy. Cô nhìn bàn tay to lớn của Alpha ôm lấy bờ vai Omega một cách đầy chiếm hữu, phát ra một tiếng thở dài khe khẽ, không rõ ý tứ gì.

Chênh lệch chiều cao này, quá tuyệt.

Giữa trưa thế này ……

Cố tổng chắc là mỗi ngày đều ăn rất ngon nhỉ?

Ừm.

Cô cũng muốn có một người bạn trai cao lớn như vậy.

……

Thiệu Ngôn vừa vào xe đã vùi đầu vào cổ tiên sinh, hít thật sâu.

Cố Khinh Ngư thì dùng một tay vuốt ve hắn, những ngón tay thon dài xoa ấn lên xuống dọc theo gáy Alpha, dùng lực vừa phải khiến hắn thoải mái.

Nhiệt độ cơ thể Thiệu Ngôn rất nóng, tin tức tố rất nồng.

Kỳ nhạy cảm.

Cho nên mới đặc biệt dính người, chưa đợi đến giờ tan làm đã chạy đến tìm anh.

Thiệu Ngôn rất thích được an ủi thế này, nhưng tiên sinh cứ luôn giơ tay lên mãi cũng rất tốn sức. Vì thế hắn bế Cố Khinh Ngư lên, đặt ngồi vào trong lòng mình.

Cố Khinh Ngư có chút bất ngờ, hôm nay ngoài việc ôm anh, hắn thế mà không làm gì khác.

Nhưng chắc cũng chỉ là khoảng lặng tạm thời. Anh đương nhiên không tự chuốc khổ, nên cứ tiếp tục như vậy.Lúc có lúc không, giúp Alpha xoa bóp gáy.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, chẳng được bao lâu, Thiệu Ngôn liền cởi cà vạt của anh và mở hai cúc áo trên cùng. Kéo rộng cổ áo, để lộ tuyến thể sau gáy.

Bất kể có tác dụng bao nhiêu, Alpha trong kỳ nhạy cảm vẫn có khao khát mãnh liệt với hành vi đánh dấu.

Cơ thể Cố Khinh Ngư không tự chủ được hơi căng cứng lên, chuẩn bị đón nhận một cơn đau có thể đến.

Thiệu Ngôn nhìn tuyến thể trước mặt. Tuyến thể Omega không ở trong kỳ phát tình trắng trẻo, mịn màng, sạch sẽ tinh tươm, một chút dấu vết cũng không có.

Rõ ràng, đã đánh dấu vô số lần. Cho dù cắn sâu đến đâu, truyền vào bao nhiêu tin tức tố đi nữa. Nhanh thì ba năm ngày, chậm thì mười ngày nửa tháng, vết thương sẽ đóng vảy, lành lại. Sau đó sẽ trở về như ban đầu, như thể chưa từng bị đánh dấu.

Thiệu Ngôn đột nhiên há miệng cắn xuống, nhưng không khiến Cố Khinh Ngư cảm nhận được cơn đau như trong dự đoán.

Thay vì nói là cắn, chẳng bằng nói, hắn ngậm lấy anh.

Tuyến thể là nơi cực kỳ nhạy cảm. Cắn xuống sẽ rất đau, nhưng mút lấy nó, hôn nó, thì lại khác.

Tiên sinh sẽ rất thích. Rất khó để đánh dấu nó, không thể lưu lại một dấu ấn vĩnh viễn ở đó. Vậy thì làm cho tiên sinh thích, khiến anh vĩnh viễn nhớ đến hắn.

Cố Khinh Ngư quả nhiên có chút không chịu nổi, muốn đẩy hắn ra. Nhưng Thiệu Ngôn không buông anh ra, dùng đủ mọi cách anh có thể thích để hôn lên.

Hắn nhiệt tình hôn tiên sinh, nhưng những suy nghĩ cuộn trào trong đầu lại u ám một cách trái ngược hoàn toàn.

Tại sao lại khó khăn như vậy?

Tại sao không thể.

Tại sao chỉ riêng mình là không thể.

Hắn có tin tức tố cấp SSS, nhưng không thể đánh dấu tiên sinh vĩnh viễn, vậy thì có ích gì? Hắn thà rằng mình chỉ có cấp A, nếu như có thể xứng đôi 100% với tiên sinh.

Nếu xứng đôi 100% thì tốt rồi. Như vậy, chỉ cần nhẹ nhàng cắn một cái, trước khi tiên sinh cảm thấy đau, đã có thể hoàn thành việc an ủi, mà không cần để anh mỗi lần đều chịu đựng đau đớn kéo dài như vậy.

Nếu như là xứng đôi 100%, có lẽ họ có thể chọn một đêm lãng mạn, để hoàn thành khế ước trọn đời. Từ đó trong thế giới của bọn họ chỉ có nhau, người ngoài không thể chen vào nữa.

Rõ ràng tiên sinh đang ở trong lòng mình, nhưng Thiệu Ngôn luôn cảm thấy bất an. Mỗi ngày hắn phủ đầy tin tức tố của mình lên tiên sinh, đánh lừa được rất nhiều người.

Rất nhiều người đều cho rằng, tiên sinh là của hắn.

Nhìn đi, bọn họ ngày nào cũng ở bên nhau.

Nhìn đi, bọn họ ân ái biết bao nhiêu.

Bọn họ nhất định cực kỳ hợp nhau đúng không? Gắn bó như keo như sơn thế kia, hẳn là đã đánh dấu trọn đời rồi.

Cố Khinh Ngư rất tốt, nhưng anh đã bị Alpha tên Thiệu Ngôn đánh dấu trọn đời mất rồi.

Nhớ thương một Omega đã bị đánh dấu trọn đời là không đạo đức, cũng chẳng có ý nghĩa gì. Cứ để anh ấy ở bên Alpha của mình đi. Cho dù không cam lòng, cũng vô dụng thôi, đó đã là sự thật định sẵn rồi.

Nếu mọi người đều bị lừa như vậy, thì đương nhiên là rất tốt.

Nhưng luôn có người biết được sự thật.

Thẩm Dật biết.

Lâm Kỳ biết.

Ninh Triệt biết.

Còn cả em trai anh ta, Ninh Lệ, người không bao giờ từ bỏ việc giới thiệu người mới cho tiên sinh, cũng biết.

……

Quá nhiều người bên cạnh tiên sinh biết được sự thật này.

Độ xứng đôi của bọn họ chỉ có 36%. Sau này bọn họ còn biết, con số này, sợ là mãi mãi không thể tăng thêm một chút nào nữa.

Thực ra, còn có một số người, tuy rằng không biết con số cụ thể, nhưng cũng biết, tiên sinh chưa được đánh dấu tốt lắm.

Chính là đám người tâm địa khó lường, dăm ba ngày lại đến khiêu khích người của bọn họ.

Kho vũ khí của tiên sinh được nâng cấp rất nhanh, những năm qua luôn luôn có một đám người như vậy, cố gắng dùng mấy cách thức hạ lưu để đối phó tiên sinh. Bọn chúng đều đã nhận được bài học thích đáng.

Loại chuyện như thế mười năm trước vẫn luôn có, sau khi mối quan hệ giữa tiên sinh và hắn ổn định, yên bình được một thời gian.

Đối với Alpha cấp SSS, phần lớn mọi người ít nhiều vẫn có chút kiêng dè.

Nhưng không hiểu sao, thời gian yên ổn chẳng được bao lâu, lại bắt đầu có những kẻ không sợ chết liên tục tìm đến.

Và những người này rất nhanh đã phát hiện. Hóa ra Cố Khinh Ngư vẫn bị bọn chúng ảnh hưởng.

Một Omega đã có bạn đời cố định mà vẫn dễ dàng bị Alpha khác ảnh hưởng, chỉ có hai khả năng.

Hoặc là, hai người này căn bản không phải quan hệ người yêu.

Hoặc là, tin tức tố của Alpha kia vô dụng, hoàn toàn không bảo vệ được Omega của mình.

Đây là một phát hiện chấn động đến cỡ nào chứ. Thiệu Ngôn sao có thể chịu đựng, để những kẻ phát hiện ra chuyện này tiếp tục sống? Để họ sống sót rời đi, nói ra bí mật này cho nhiều người hơn hay sao?

Đây chính là giới hạn giữa anh và tiên sinh rồi.” Lời Thẩm Dật vang vọng bên tai hắn, ánh mắt Thiệu Ngôn sâu thẳm, như đại dương trong đêm tối.

Làm sao có thể, xem là giới hạn?

Cố Khinh Ngư cảm thấy Thiệu Ngôn hôm nay dường như hơi khác lạ. Anh bị hắn vác thẳng lên lầu, ném mạnh xuống giường, còn chưa kịp hoàn hồn từ cơn choáng váng, đã bị một đôi tay to lớn ôm lấy khuôn mặt.

“Tiên sinh.” Trong đôi mắt xanh nóng rực của Alpha tràn đầy vẻ khẩn cầu, “Cho tôi đánh dấu anh được không?”

Cố Khinh Ngư chưa kịp thắc mắc, tại sao hắn lại phải xin điều này, đã nghe thấy nửa câu sau.

“Đánh dấu trọn đời.”

Anh kinh ngạc ngẩng lên, nhìn rõ cảm xúc trong mắt Thiệu Ngôn, lập tức khựng lại.

Loading

Bị cấp dưới có độ xứng đôi 4,2% đánh dấu

5 1 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Các bài viết liên quan

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x