Nhaminh [BYĐN] Chương 16

[BYĐN] Chương 16

5 1 đánh giá
Article Rating

Khi Ngụy Vô Tiện tỉnh lại, canh giữ bên giường hắn vẫn là Lam Tư Truy.

Hai mắt hắn tối sầm, ước gì lại ngất đi lần nữa, hẳn là mình lại bị đưa về Vân Thâm Bất Tri Xứ nữa rồi đúng không?

Nhưng đã tỉnh lại rồi, Lam Tư Truy cũng đã nhìn thấy rồi, tiếp tục giả vờ ngủ nữa chắc chắc là cũng không được, trong lòng đang cay đắng than thở một tiếng, chợt nhớ ra mình đang ở cùng Ôn Ninh trước khi ngất đi, Nguỵ Vô Tiện lập tức kích động ngồi bật dậy từ trên giường.

Thấy hắn phản ứng nhanh như vậy, Lam Tư Truy vốn định hỏi hắn cảm giác thế nào cũng sững ra, vô thức hỏi: “Mạc công tử ngươi bị sao vậy?”

Thiếu niên trước mặt hình như vẫn đối xử với hắn như trước, chẳng lẽ không biết chuyện hắn lại triệu Ôn Ninh ra hay sao? Ngụy Vô Tiện nhanh chóng nhìn quanh trong phòng, cách bài trí của căn phòng này khác với căn phòng hắn từng ở trước đây ở Vân Thâm Bất Tri Xứ, không khỏi hỏi: “Đây là đâu?”

Lam Tư Truy nói: “Là một khách điếm ở Thải Y trấn.”

Ngụy Vô Tiện thắc mắc: “Tại sao lần này không mang ta về Vân Thâm Bất Tri Xứ của nhà các ngươi?”

Lam Tư Truy bất đắc dĩ nói: “Mạc công tử đã lấy thông hành ngọc lệnh của ta để lẻn xuống núi, chắc hẳn không muốn quay lại núi nữa.”

Đối phương dường như không truy cứu hắn chuyện trộm thông hành ngọc lệnh, Ngụy Vô Tiện không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng có quá nhiều nghi hoặc, chỉ có thể từng chút thăm dò: “Ngươi làm sao tìm thấy ta?”

Lam Tư Truy nói: “Ở dưới chân núi Vân Thâm Bất Tri Xứ.”

Thấy hắn có chút bối rối, Lam Tư Truy tiếp tục nói: “Mạc công tử mang thông hành ngọc lệnh của ta trên người, thông qua lệnh bài cấp cao hơn sẽ có thể dò ra được vị trí của nó, khi ta xuống núi tìm, thì trùng hợp tìm thấy Mạc công tử ở ngay sơn môn.”

Ngụy Vô Tiện hỏi: “Chỉ phát hiện thấy một mình ta?”

Lam Tư Truy không biết tại sao hắn lại hỏi câu này, nhưng vẫn gật gật đầu nói: “Dạ.”

Ngụy Vô Tiện thầm nói không đúng, hắn nhớ sau khi hắn ngất đi, rõ ràng là đang ở cùng Ôn Ninh, hơn nữa cũng không phải ở dưới chân núi Vân Thâm Bất Tri Xứ, Lam Tư Truy làm sao có thể tìm được hắn ở đó chứ?

Còn Ôn Ninh thì sao? Sau khi tỉnh lại hắn không hề thấy bóng dáng Ôn Ninh trong phòng, Lan Tư Truy cũng không nhắc đến Ôn Ninh, chẳng lẽ Ôn Ninh đã đưa hắn đến dưới chân núi Vân Thâm Bất Tri Xứ sau khi hắn ngất đi, rồi sợ bị phát hiện lại lẩn trốn? Nhưng tại sao y lại đưa mình tới đó?

Thấy hắn im lặng hồi lâu, không nói nhiều như trước, Lam Tư Truy đột nhiên cảm thấy có chút không quen, cho rằng hắn không thoải mái ở đâu đó, không khỏi hỏi: “Mạc công tử làm sao vậy, thân thể có khó chịu sao?”

Ngụy Vô Tiện lúc này mới phục hồi tinh thần, cười nói: “Không có gì, chỉ là đang suy nghĩ, ngươi không trách ta trộm thông hành ngọc lệnh của ngươi à?”

Lam Tư Truy có chút xấu hổ nói: “Lần trước Mạc công tử đột ngột ngất xỉu, chúng ta đã mang ngươi về mà không có sự đồng ý của ngươi, không biết Mạc công tử phản kháng như vậy đối với việc ở trên núi. Nhưng thực ra nếu ngươi muốn rời đi, cứ nói với ta một tiếng là được rồi, không cần phải ….. lấy lệnh bài của ta như vậy.”

Lời Lam Tư Truy nói có lý, nhưng có lẽ vì trước đây hắn đã quen làm việc lén lút rồi, nên Ngụy Vô Tiện cứ trực tiếp lấy trộm thông hành ngọc lệnh của Lam Tư Truy rồi bỏ chạy, thực ra thoải mái công khai nói với cậu ta hắn muốn rời khỏi Vân Thâm Bất Tri Xứ thì cũng không ai có thể cản trở hắn.

Nhìn thiếu niên có chút quẫn bách ở trước mắt, Ngụy Vô Tiện cười nói: “Ta đây là muốn giỡn với ngươi đó, xem thử ngươi có thể tìm thấy ta không, kết quả ai ngờ lệnh bài này của nhà các ngươi còn có chức năng truy tìm vị trí nữa chứ.”

Lam Tư Truy có vẻ cạn lời một hồi, rồi lại hỏi: “Mạc công tử hiện giờ cảm thấy thế nào, lần này lại đột nhiên ngất xỉu giống như lần trước sao?”

Lần trước là lấp liếm qua chuyện một cách mơ hồ, nhưng chuyện tương tự đã xảy ra hai lần liên tiếp, muốn ứng phó sợ rằng cũng không dễ dàng như vậy, Ngụy Vô Tiện nói: “Được rồi, nếu đã bị ngươi bắt gặp hai lần, thì ta không giấu giếm nữa.”

Ngụy Vô Tiện giơ cổ tay lên, nói: “Vết thương trên cổ tay này ngươi đã từng nhìn thấy đúng không?”

Lam Tư Truy gật gật đầu, Ngụy Vô Tiện lại nói: “Thật ra đây không phải vết thương bình thường, mà là vết thương của lời nguyền. Do một con tà tuý gặp phải trước đây gây ra, đến giờ vẫn chưa tìm ra cách giải quyết, thỉnh thoảng phát tác, sau đó là dễ dàng ngất đi như vậy.”

Lời hắn nói nửa thật nửa giả, nhưng có lý lẽ có cơ sở, Lam Tư Truy cũng không nghi ngờ, chỉ lo lắng hỏi: “Vậy lời nguyền này có cách giải không? Không thể cứ tiếp tục mãi như vậy được.”

Ngụy Vô Tiện buông thõng hai tay, nhún nhún vai, hơi bày ra vẻ bất lực nói: “Lần trước lúc ta ngất đi, y sư nhà các ngươi không phải đã từng khám cho ta sao, họ cũng không khám ra cái gì, làm sao có thể tìm ra cách giải?”

Lam Tư Truy mím môi, Ngụy Vô Tiện vỗ vỗ vai cậu, cười nói: “Đương nhiên ta không nói y sư nhà các ngươi không giỏi y thuật, lời nguyền này ít khi gặp, không phải người nào cũng biết, Hàm Quang Quân nhà các ngươi cũng không biết đúng không.”

Hắn nói có lý lẽ, Lam Tư Truy cũng biết vị Mạc công tử này không phải người bình thường, nhìn chằm chằm vào cổ tay hắn, tiếp tục hỏi: “Vậy lời nguyền này còn mang đến ảnh hưởng gì nữa? Ý ta là, ngoại trừ đột nhiên ngất xỉu như thế, Mạc công tử còn cảm thấy khó chịu ở đâu không?”

Đương nhiên là có ảnh hưởng, hơn nữa càng kéo dài càng nghiêm trọng, đến khi vượt quá thời hạn, hắn sẽ bị xé xác khi còn sống sờ sờ, cả thân xác lẫn linh hồn.

Nhưng vì không để cho Lam Tư Truy lo lắng, Ngụy Vô Tiện tất nhiên sẽ không nói cho cậu biết những chuyện này, huống hồ cho dù có nói cho cậu biết, thì thiếu niên này cũng không có cách giải quyết nào, đơn giản là không nói luôn, vì vậy cười nói , “Phần còn lại rất tốt, không sao cả, ngươi xem không phải bây giờ ta đang khoẻ mạnh ở đây nói chuyện với ngươi hay sao.”

Sắc mặt hắn thoạt nhìn đúng là có vẻ bình thường, cũng không giống như mắc căn bệnh nặng nào đó, Lam Tư Truy không nghi ngờ gì, chỉ nói: “Mạc công tử sắp tới có tính toán gì không, nếu ngươi không thích ở Vân Thâm Bất Tri Xứ, có cần ta đưa ngươi về Mạc Gia Trang không?”

Khi trộm thông hành ngọc lệnh từ trên ngườiLam Tư Truy, Ngụy Vô Tiện đích thực là đã định bỏ đi. Dù sao cũng đã xác nhận Lam Tư Truy chính là đứa nhỏ ở Loạn Tán Cương năm đó, biết hiện giờ nó rất khỏe mạnh, càng không có gì đáng lo ngại.

Nhưng không biết có phải quá mức trùng hợp hay không, cuối cùng lại được Lam Tư Truy “cứu” mang về lần này, giày vò một trận như vậy, Ngụy Vô Tiện đột nhiên không muốn rời đi nữa. Dù sao cũng không ở Vân Thâm Bất Tri Xứ, cũng không phải chịu ba ngàn gia quy khống chế, cứ ở dưới chân núi cũng không tệ, còn có thể thường xuyên gặp đứa nhỏ này một chút.

Quyết định rồi, Ngụy Vô Tiện nói: “Sắp tới hả, trước hết ta dự định ở dưới chân núi Vân Thâm Bất Tri Xứ này, ngươi cũng biết, liên quan đến chuyện cánh tay quỷ, ta còn muốn đợi kết quả điều tra của Trạch Vu Quân và Hàm Quang Quân mà.”

Yêu cầu hắn đề ra có tình có lý, nên Lam Tư Truy bèn đáp lời: “Vậy ta giúp Mạc công tử tìm một chỗ ở dưới chân núi trước.” Nghĩ nghĩ một hồi, lại lấy ra từ trong người ra một khối Truyền Tin lệnh đưa cho hắn: “Ts không thể ở mãi dưới chân núi, nếu Mạc công tử có việc gì gấp, dùng Truyền Tin lệnh này gửi tin cho ta là được, ta sẽ cố gắng đến ngay.”

Ngụy Vô Tiện không hề khách khí nhận lấy, cười với cậu nói: “Được nha, vậy thì làm phiền Tư Truy tiểu công tử.”

Loading

Bạch y độ ngã

5 1 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Các bài viết liên quan

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x