Nhaminh [ĐHL] – Chương 43a

[ĐHL] – Chương 43a

0 0 đánh giá
Article Rating

Vào khoảnh khắc Lam Khải Nhân ôm ngực ngã xuống kia, Ngụy Vô Tiện trong nháy mắt cũng tỉnh táo theo, cmn rốt cuộc hắn đang cùng Lam Trạm làm cái gì!

Tình huống lúc ấy khẩn cấp, không cho phép hắn tìm hiểu đến tột cùng, Lam Vong Cơ khiêng Lam Khải Nhân vào nhà, Ngụy Vô Tiện cũng nhanh chóng đi mời y sư.

Ngụy Vô Tiện chạy ra khỏi viện tử, thầm nghĩ hai bước là có thể đuổi kịp, kết quả một đường chạy tới tậntiểu viện tử nơi y sư ở, ông ấy đang nằm trên ghế mây gác chân chợp mắt bên dưới bóng cây, lúc bị Ngụy Vô Tiện kéo đi vẫn còn đang mơ ngủ.

Ngụy Vô Tiện một bên túm người, một bên gào to trong lòng: Ta cmn cùng Lam Trạm hôn nhau bao lâu, mà đủ cho người ta trở về phòng còn ngủ được một giấc??

Chuyện này tất nhiên cũng kinh động đến các nhân vật có mặt mũi từ trên xuống dưới trong Liên Hoa Ổ, ngoại trừ địa vị vốn có của Lam Khải Nhân trong Huyền môn, hàng năm ông tổ chức khoá học miễn phí ở Cô Tô, trẻ con nhà nào hộ nào chưa từng ở trước mặt ông ấy nghe giảng bài vài khoá, nói thế nào cũng là ân sư dạy dỗ con cái, càng có không ít bậc cha mẹ cảm kích ông suốt đời bởi vì con cái nhà mình kể từ lúc đó nên thân nên hình, cho nên ai nấy đều chen chúc trong tiểu viện, tranh nhau muốn thăm hỏi Lam tiên sinh.

Giang Phong Miên dẫn theo một nhà già trẻ cũng chạy tới trước giường Lam Khải Nhân, đốc thúc y sư bắt mạch chẩn trị.

Việc này nói nghiêm trọng thì cũng không nghiêm trọng đến thế, Lam Khải Nhân đang lúc tráng niên, tu vi lại sâu, mặc dù không biết tại sao nhất thời phát bệnh tim, cũng chỉ là khí mạch tắc nghẽn, theo lẽ thông thường bình tĩnh lại sẽ không có việc gì, y sư nói như vậy, đương sự cũng đúng là ngất xỉu không bao lâu đã tỉnh.

Sau khi Lam Khải Nhân tỉnh lại, đầu tiên là nhìn thấy Lam Vong Cơ đang canh giữ ở phía trước, kích động nắm lấy tay của đồ đệ yêu quý, ngay sau đó nhìn thấy Nguỵ Vô Tiện thò ra từ đằng sau bả vai Lam Vong Cơ, hai mắt lão nhân gia liền đờ ra, “Ngươi, ngươi, ngươi …… cách xa nó một chút, cho ta ……!” Nghẹn ngào nửa ngày, cuối cùng thế mà căng thẳng một cái, lại ngã vật xuống.

Y sư lại luống cuống tay chân, cả một phòng đầy người kêu “Lam tiên sinh”, kêu nửa ngày không có đáp lại, từng người lần lượt nhìn sang Ngụy Vô Tiện, ánh mắt của quần chúng sáng như tuyết, Lam Khải Nhân vì sao ngã xuống, lại vì sao vừa mới khoẻ lại không xong, tất nhiên đầu sỏ gây tội chính là người này.

Mới vừa rồi Lam tiên sinh gian nan vạn phần mà cũng phải lên tiếng, chính là muốn Ngụy Vô Tiện hắn cút, cút càng xa càng tốt, đừng tiếp tục làm bẩn đồ đệ yêu quý của ông.

Giang Trừng nói: “Ngụy Vô Tiện, ngươi cmn lại làm gì chọc đến Lam tiên sinh người ta?”

Ngụy Vô Tiện chớp chớp mắt: “Ta á??”

Lục sư đệ có sự nhạy bén mà lẽ ra ở độ tuổi của nó không nên có, nhìn chằm chằm vào gương mặt có chút chột dạ của Lam Vong Cơ, nói với Ngụy Vô Tiện: “Đại sư huynh, có phải huynh lại cùng Lam công tử hôn môi hay không, bị Lam tiên sinh nhìn thấy?”

Ngụy Vô Tiện ngây ngẩn cả người, biện giải nói: “Không phải ta, là Lam Trạm y ……”

Ngu Tử Diên ập tới cắt ngang lời hắn: “Nguỵ Anh! Ngươi lại tìm đường chết! Đã làm gì con cái nhà người ta hả??”

Oan thấu trời xanh!

Ngụy Vô Tiện suýt té ngã ngay tại chỗ, trợn mắt há hốc mồm: “Người làm chuyện xấu rõ ràng là tên tiểu cũ kỹ kia, ta bị cưỡng hôn, ta mới là người bị hại á!”

Theo những lời này của Ngụy Vô Tiện, ánh mắt của mọi người đảo quanh một vòng trên người Lam Vong Cơ, sau đó vẻ mặt vi diệu dừng lại ở chỗ Ngụy Vô Tiện. Ngụy Vô Tiện ngây ngốc, tự mình xoay đầu qua, nhìn Lam Vong Cơ bên cạnh một cái.

Lam Vong Cơ không nói một câu, đứng ở đó chính là dáng vẻ mẫu mực, đoan trang nghiêm túc, chỉnh tề sạch sẽ, ngược lại Ngụy Vô Tiện, quần áo mặc cũng không đàng hoàng, tóc tai hơi xộc xệch, ngay cả cổ áo cũng lỏng lẻo, không biết cả ngày làm chuyện gì, lại đi câu dẫn ai.

Ai dâm loạn ai, vừa nhìn đã biết.

Ngụy Vô Tiện ngạc nhiên: Đây cmn chính là thế giới nhìn mặt hả!

Dưới sự tức giận, hắn đưa mắt ra hiệu cho Lam Vong Cơ, “Lam Trạm, ngươi nói một câu đi!”

Lam Vong Cơ đang xoa bóp huyệt vị cho Lam Khải Nhân, nghe thấy tiếng nói này, quay đầu nhìn Ngụy Vô Tiện, ánh mắt trước tiên là nhìn sang đoạn xương quai xanh đang lộ ra của Ngụy Vô Tiện, sau đó mới nhìn đến dáng vẻ tức giận của hắn, há miệng vừa định nói gì đó, lại bị Ngu Tử Diên cướp lời nữa.

“Ngươi còn giảo biện! Đi quỳ từ đường cho ta! Còn ở yên đó hả? Là muốn để Lam tiên sinh ngất xỉu một lần nữa hay sao?!”

Ngụy Vô Tiện đột nhiên gặp hoạ, chỉ vào chính mình, oan uổng đến mức giọng nói vút cao: “Ta?? Ta đi quỳ từ đường á? Dựa vào cái gì?!”

Lam Vong Cơ lập tức dời người bước ra: “Ngu phu nhân, mọi chuyện không phải là lỗi của Nguỵ Anh, là ta vô lễ ……”

Nhưng y mới nói đến khúc này, Giang Phong Miên lại phất phất tay, bày ra vẻ mặt vừa đồng tình vừa yêu thương, rõ ràng là cảm thấy với cách làm người của Lam Vong Cơ, cho dù chính mình bị khinh bạc vẫn là cảm thấy phẩm hạnh của mình có lỗi: “Vong Cơ, ngươi không cần tự trách.”

Ngụy Vô Tiện: “???”

Kết quả vẫn là Ngụy Vô Tiện quỳ từ đường.

Tuy rằng cưỡng hôn hay không cưỡng hôn, có làm bẩn Lam gia Nhị công tử người ta hay không, sự thật vẫn chưa rõ, nhưng chuyện chọc ngất xỉu Lam tiên sinh đức cao vọng trọng là không thể trốn tránh, để tỏ ý tôn trọng Lam gia, Ngụy Vô Tiện vẫn là bị Giang Phong Miên phạt một trận.

Lam Vong Cơ bởi vì phải chăm sóc Lam Khải Nhân, không rảnh phân thân. Lên cơn đau tim hai lần liên tục cũng không phải là chuyện đùa, thần kinh căng thẳng, một khắc cũng không dám thả lỏng, canh chừng trước giường thúc phụ, còn phải đưa tin cho các y sư trong tộc và Lam Hi Thần, bàn bạc công việc, bởi vậy nhất thời cũng không có tinh lực đi che chở Ngụy Vô Tiện. Huống chi nơi này là Liên Hoa Ổ, gia chủ nói muốn phạt, tất nhiên một người ngoài như y không tiện tỏ ý định ngăn cản gì, cho dù trong lòng nôn nóng, cũng chỉ nghĩ đợi Lam Khải Nhân chuyển biến tốt đẹp, sẽ đi quỳ từ đường cùng với Nguỵ Vô Tiện. Nhưng Ngụy Vô Tiện không biết những suy nghĩ này của y, chỉ cảm thấy tên Lam Trạm này, ăn người ta sạch sẽ rồi chạy, đúng là một tra nam.

Xảy ra chuyện này hắn càng thêm tâm trạng.

Ngụy Vô Tiện quỳ gối trong từ đường, sau thời gian một nén nhang, đã cảm thấy tự mình đưa mình vào hố. Nói sao vậy, chưa ăn thịt heo bộ chưa từng thấy heo chạy hay sao? Chưa từng hôn môi thì làm sao, có đáng phải kinh ngạc như vậy không? Hắn xem thoại bản và Đông cung còn ít hay gì, vậy mà cứ bị hôn là chân mềm, có mất mặt hay không hả?

Còn không phải là bị người ta hôn có chút cảm giác thôi sao, trong một khoảnh khắc nào đó vậy mà đã cảm thấy hình như đoạn tụ cũng khá tốt, nhưng trời đất chứng giám, hắn căn bản là không thích nam nhân nha! Tiểu cũ kỹ, kỹ thuật hôn đúng là tốt một chút xíu, lúc hôn môi với y bất ngờ là lại có chút xíu thoải mái, nhưng chuyện này thì có thể nói lên điều gì? Chỉ có thể nói lên ý chí của hắn không kiên định, phán đoán không tốt, nhất thời lỡ chân thôi.

Dựa theo cách nói chém đinh chặt sắt trước đó của hắn, không ngăn cản không kháng cự tương đương với ỡm ờ, ỡm ờ bốn bỏ năm lên chính là cam tâm tình nguyện, thế này quả thực có thể hiểu rằng hắn có ý với Lam Vong Cơ! Câu đó của hắn rõ ràng là nói hươu nói vượn, nhưng tên tiểu cũ kỹ Lam Trạm kia không biết như thế nào, hắn nói cái gì cũng đều tin tưởng không chút nghi ngờ, chuyện này nhảy xuống Hoàng Hà cũng rửa không sạch.

Nhưng Lam Trạm thực sự ngốc như vậy sao?

Hắn nói hươu nói vượn nhiều vô kể, cả một đoàn xe cũng kéo không hết, cũng chưa từng có ai tưởng thật, mọi người chung quanh đều biết hắn là người thế nào, không cười nhạo thì thôi, còn thật sự âm thầm ghi nhớ vào lòng mấy lời nói nhảm của hắn ha?

Càng nghĩ, hắn càng cảm thấy, người có vấn đề chính là Lam Vong Cơ!

Người này rất là không thích hợp! Giả heo ăn thịt hổ! Ngay cả bản thân Ngụy Vô Tiện cũng bị lừa, không có sự phòng bị gì đối với y, kết quả đến lúc phản ứng lại thì đã bị ăn hai lần! Một người thẹn thùng hàm súc đột nhiên chủ động như vậy, vốn dĩ đã không đúng, kỹ thuật hôn còn tốt như vậy, ai cũng tưởng rằng y là tiểu cũ kỹ, nhưng kết quả thì sao? Vừa lên tới đã có thể làm như vậy! Ai biết y có phải là một tên đại biến thái mặt người dạ thú, thâm sâu khó lường gì đó hay không nha!

Cưỡng hôn thì thôi! Còn tận hai lần! Quả thực chính là …… chính là điên rồi! Cực kỳ quá đáng! Loại chuyện cưỡng hôn này cũng có thể làm ra, vậy lần sau có phải sẽ cưỡng gian luôn hay không hả!

Không phải thêm mắm dặm muối, không phải bắn tiếng đe doạ, Lam Vong Cơ người này, thực đáng sợ nha!

Ngay lúc Ngụy Vô Tiện đang nghĩ con trai phải làm thế nào để bảo vệ chính mình, thì Giang Trừng tới.

Là bị Giang Phong Miên sai tới.

Loading

Đào hoa loạn

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Các bài viết liên quan

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x