Nhaminh [KHCN] Chương 42: Massage

[KHCN] Chương 42: Massage

0 0 đánh giá
Article Rating

Tuế Tuế thấy Lận Hạ đi ra, lập tức nhảy từ trên sofa xuống đứng thẳng người, không biết vì sao có chút khẩn trương.

Nó lần đầu tiên lấy hết can đảm gần gũi với ba, vừa rồi trông ba hình như rất kinh ngạc, cha cũng cau mày, là nó quá tham lam sao?

Nó chỉ là …… muốn giống như những đứa trẻ khác, hôn hôn ba, sau đó một ngày nào đó cũng sẽ có được một cái hôn ……

“Làm gì thế?” Hứa Gia Niên lấy lại tinh thần bật cười, kéo nó ngồi xuống, “Giày còn chưa mang đã đứng lên.”

Tuế Tuế không chú ý tới vừa rồi bởi vì mình quá hoảng loạn đã dẫm chân trực tiếp lên mặt đất, giờ phút này một lần nữa ngồi trở lại bên cạnh Hứa Gia Niên, ngước mắt nhìn về phía cha mình với một chút cẩn thận dè dặt.

Lận Hạ đi tới, giọng điệu bình đạm và thản nhiên, “Con là đứa trẻ lớn rồi, không được tùy tiện hôn người khác.”

Tuế Tuế lập tức gật đầu, rồi chợt khựng lại: Ba là người khác sao?

Giây tiếp theo cảm giác mình được ba ôm chầm lấy, mặt dán lên mặt.

“Ba lại không phải là người khác.” Nó nghe thấy ba ba nói như vậy, giọng điệu dường như còn có chút cao hứng, “Đây còn là lần đầu tiên Tuế Tuế hôn ba đó nha.”

Tuế Tuế cảm nhận được mùi thơm và gương mặt trơn láng của ba, cả người đều cứng đờ lại.

Hoá ra …… Ba không ghét mình gần gũi với ba sao?

Nó có chút vui vẻ, nhưng phát hiện lông mày cha càng nhíu lại chặt hơn, vội vàng nhìn về phía ba như thể xin giúp đỡ.

Trên mặt ba mang theo ý cười, nháy mắt với nó: “Cha của con ghen đó, vừa nãy cha cũng giúp con cắt móng tay, con không có hôn cha.”

Tuế Tuế một lần nữa cứng đờ, nhìn về phía cha mình.

Lận Hạ: “……”

Hứa Gia Niên đột nhiên đứng dậy, ấn Lận Hạ ngồi xuống bên cạnh Tuế Tuế, sau đó đẩy đẩy Tuế Tuế, “Mau hôn cha con một cái.”

Tuế Tuế và Lận Hạ nhìn lẫn nhau.

“……”

Hứa Gia Niên hứng thú bừng bừng ngồi trước mặt hai người, rất có tư thế nếu bọn họ không hôn một cái thì cậu sẽ không đứng dậy.

Tuế Tuế cào cào ống quần, đột nhiên nghĩ đến gì đó, giơ tay bắn tim về phía Lận Hạ, nhỏ giọng nói: “Cảm ơn cha.”

Lận Hạ ngồi nghiêm chỉnh: “Ừ, đừng khách sáo.”

“Phụt ——” Hứa Gia Niên nhịn không được bật cười, ghé vào đầu gối của hai người, “Cả hai người quá đáng yêu rồi.”

Tuế Tuế mím môi: Ba thích trẻ con đáng yêu là được.

Lận Hạ rũ mắt: Anh không hề cảm thấy mình “Đáng yêu” chỗ nào.

Hơn nữa vừa rồi anh cũng không phải là ghen, anh chỉ là cảm thấy cần phải tiến hành dạy con một vài hành vi thân mật.

Hứa Gia Niên không vạch trần anh.

Chỉ là lúc đi ngủ buổi tối, Lận Hạ nhắm mắt đã lâu, nghe thấy hai người bên cạnh hít thở dần dần dài hơn, đột nhiên phát hiện Hứa Gia Niên nhúc nhích, tiến lại gần anh.

“Ngủ ngon.”

Đối phương hôn lên khóe môi anh, dùng giọng nói buồn ngủ lười biếng nói: “Bồi thường cho Lận tiên sinh hôm nay không nhận được nụ hôn từ con trai.”

Lận Hạ mở mắt nhìn người trong vòng tay, đối phương nhắm mắt lại dựa vào đầu vai anh, hình như đã rơi vào mộng đẹp.

Lận Hạ nhịn không được cong khóe môi lên, từ đáy mắt tuôn ra ý cười, hôn hôn lên trán cậu, “Ngủ ngon.”

Tiểu tiên sinh.

Trong lúc ngủ mơ Hứa Gia Niên làm như phát hiện anh hôn, cũng cong khóe môi lên.

***

Ngày thứ chín sinh sống trên đảo, cũng là ngày đầu tiên của gói trải nghiệm hai ngày một đêm trên du thuyền.

Cả nhà Hứa Gia Niên ngủ đến khi tự nhiên tỉnh, bắt đầu thu dọn quần áo đến ở trên du thuyền.

Chủ yếu là Lận Hạ và Tuế Tuế phụ trách thu dọn, Hứa Gia Niên bởi vì hôm trước vận động quá mức, cơ bắp toàn thân đau nhức, cảm giác còn kiệt sức hơn so với lần đầu tiên ấy ấy cùng Lận Hạ.

Lận Hạ quanh năm vận động, chút vận động ngày hôm qua hoàn toàn không đáng nhắc tới; Còn Tuế Tuế ngày hôm qua cơ bản chỉ là chơi đùa dưới nước, tất nhiên cũng khoẻ; chỉ có một mình Hứa Gia Niên dậy không nổi.

Đạn mạc: [Chào vợ buổi sáng nha, đừng ngủ nướng nữa, mau dẫn chúng tôi lên du thuyền xem phòng suite nhìn ra biển ở tầng trên cùng.]

[Ủa ~ Đã dậy không nổi rồi sao? Lận tổng tối hôm qua còn sức để bắt nạt vợ thành ra như vậy hả?]

[Ha ha ha ha Vừa rồi vợ đã nói là hậu quả của việc chơi trò chơi ngày hôm qua mà.]

[Tôi không tin, tối hôm qua hai người đi ngủ cũng có phát sóng trực tiếp cho tôi xem đâu.]

Bọn họ chỉ ở trên du thuyền một đêm, ăn uống cũng không cần lo, cho nên chỉ cần mang một bộ đồ ngủ và quần áo thay sau khi tắm, cùng với đồ vệ sinh cá nhân.

Lận Hạ kéo Hứa Gia Niên rời khỏi giường, “Đi thôi, nghe nói trên du thuyền có thể được mát xa đấm bóp, chúng ta đi thử xem.”

“Ờ.” Hứa Gia Niên nhịn đau ngồi dậy, mềm như bông giơ tay lên, “Quần áo em đâu?”

Cậu vẫn đang mặc áo ngủ, áo thun cotton màu xanh biển và quần short, mặc đi ra ngoài cũng không sao.

Lận Hạ thấy cậu thật sự không có tinh thần, bèn đeo ba lô đựng quần áo ở phía trước, ngồi xổm xuống đưa lưng về phía Hứa Gia Niên, cõng cậu lên, “Mát xa xong rồi thay đồ vậy, anh mang em lên.”

Hứa Gia Niên cứng đờ trong chớp mắt, ngượng ngùng giãy giụa tránh né hai cái, ai ngờ cơ bắp truyền đến cơn đau nhức khiến cậu hít hà một hơi, thành thành thật thật ghé lên lưng Lận Hạ không dám cử động nữa.

Tuế Tuế cầm nón của hai người, nhanh chóng đi theo.

Đạn mạc: [Cứu mạng! Vợ hiện giờ đã hưởng phước đến nỗi không cần tự đi một mình nữa sao?]

[Áo tới duỗi tay, cơm tới há miệng, chồng cõng đi đường, đây là cuộc sống thần tiên gì vậy!]

[Còn có con trai chạy túi bụi theo, bận trước bận sau vì cậu ta nữa chớ / Đầu chó]

[Cậu ta thật sự là vậy! Khiến tôi hâm mộ ghen ghét muốn chết! Xin hỏi đàn ông như chồng cậu ta kiếm ở đâu thế?]

[Khuyên các chị em của phòng phát sóng trực tiếp đừng nghĩ nữa, đàn ông tôi đây, nói thật cho các bạn biết, không có bao nhiêu đàn ông sẵn lòng làm đến mức như Lận tổng đâu, không hẳn là không làm được, đơn giản là không sẵn lòng làm.]

[Hiểu, cho nên có vài người đàn ông không xứng đáng có vợ / Mỉm cười]

Lận Hạ cõng Hứa Gia Niên trên đường tới du thuyền, đụng phải ba nhóm khách mời còn lại đi biển bắt hải sản trở về.

“Gia Niên bị sao vậy?” Chu Khải thấy Lận Hạ cõng Hứa Gia Niên, nhịn không được quan tâm hỏi.

Lận Hạ nói: “Ngày hôm qua chơi trò chơi vận động quá mức, cơ bắp đau nhức.”

Các khách mời khác: “……”

Bọn họ để giữ gìn vóc dáng, ngày thường đều có tập thể hình, chút lượng vận động ngày hôm qua thật sự không tính là gì, không ngờ Hứa Gia Niên “mong manh” như vậy.

Hơn nữa trong hai ngày này bọn họ còn phải tự thân giải quyết vấn đề ăn uống, không giống cả nhà Lận Hạ có thể ở trên du thuyền ăn ở hoàn toàn miễn phí, còn có thể ngủ đến tự nhiên tỉnh, hưởng thụ các trò giải trí giống như đi nghỉ dưỡng.

Càng không giống như Hứa Gia Niên, còn có thể tận hưởng sự phục vụ VIP do người khác hầu hạ.

Thật sự khiến người ta quá ghen tị.

Hứa Gia Niên ngẩng đầu xấu hổ mỉm cười với mọi người, vỗ vỗ vai Lận Hạ nhỏ giọng nói: “Đi thôi.”

“Chúng tôi đi trước.” Lận Hạ nói xong, đi được hai bước lại dừng lại, “Ao cá nhà chúng tôi còn một ít cá và hải sản, mọi người vớt lên chia nhau hết đi, để nuôi trong đó bị chết thì đáng tiếc.”

Chủ yếu là hai ngày này bọn họ không ở nhà, không có ai đổi nước, lại không tiện làm phiền các khách mời khác, không bằng để mọi người chia nhau.

Trương Tĩnh Xuyên gật gật đầu, đại diện mọi người tiếp nhận ý tốt của anh: “Được, vậy chúng tôi sẽ không khách sáo.”

Đạn mạc: [Ha ha ha ha Các khách mời khác lại một lần nữa cảm nhận được sự chênh lệch của thế giới.]

[Cảm giác bọn họ không chỉ một lần hoài nghi mình và gia đình Lận tổng không cùng chung một chương trình.]

[Ít nhất Hứa Gia Niên với bọn họ là không phải / Đầu chó]

Chu Khải nhìn bóng dáng một nhà ba người bọn họ rời đi, cảm giác đau đớn dày đặc giống như kim chích lại quay về trong trái tim.

Hai ngày nay hắn vẫn đang nghĩ lại nguyên nhân mình và Hứa Gia Niên đi đến mức độ như người xa lạ thế này.

Nếu hắn có thể nhận ra ý nghĩa của Hứa Gia Niên đối với hắn sớm hơn một chút, quý trọng những hy sinh của cậu, thì người cõng Hứa Gia Niên hiện giờ, có thể là hắn hay không?

Hắn thường xuyên sẽ rơi vào những giả thiết và ảo tưởng thế này, nhưng vẫn không tìm ra đáp án.

Nói đúng hơn, bất kể là đáp án gì, hắn cũng không muốn chấp nhận.

Nếu việc hắn tỉnh ngộ sớm có tác dụng, vậy thì sự bỏ lỡ và tiếc nuối hiện giờ sẽ càng làm cho hắn hối hận hơn. Nếu việc hắn tỉnh ngộ sớm không có tác dụng, vậy có nghĩa là số phận đã định hắn và Hứa Gia Niên không có duyên phận.

Bất kể là đáp án nào hắn cũng khó có thể tiếp nhận, cho nên những giả thiết và ảo tưởng đó sẽ chỉ khiến hắn đau khổ.

Nhưng cố tình hắn lại không thể nào tự mình khống chế, vẫn hy vọng tìm ra một khả năng từ những giả thiết này, để ảo tưởng rằng hắn và Hứa Gia Niên có thể đã có được một kết cục tốt đẹp.

Sau đó khi ảo tưởng kết thúc, bị cảm xúc mất mát và hối hận cắn nuốt càng đáng sợ hơn.

Điều tàn nhẫn hơn chính là, sau khi Hứa Gia Niên thu hồi tâm ý đối với hắn, chiếc gối đầu đối phương tặng hắn dường như cũng không còn tác dụng nữa.

Hắn đã mấy ngày liên tục không ngủ đủ giấc, quầng thâm dưới mắt thậm chí có chút doạ người, chỉ có thể dùng đồ trang điểm che đậy.

Trước kia Hứa Gia Niên khẳng định sẽ chú ý thấy, sau đó quan tâm hắn. Nhưng Hứa Gia Niên hiện tại, thậm chí không muốn nhìn hắn thêm một lần nào nữa.

***

Lận Hạ cõng Hứa Gia Niên lên đến phòng suite ngắm cảnh biển trên tầng cao nhất của du thuyền, vừa vào cửa là có thể nhìn thấy cửa sổ từ trần đến sàn thật lớn, bên ngoài chính là biển cả xanh thẳm, khiến người ta vui vẻ thoải mái.

Phòng suite này có hai phòng ngủ với phòng tắm riêng biệt, một phòng khách nhỏ, một phòng bếp mở và phòng ăn, trang trí đơn giản thanh lịch, sáng sủa sạch sẽ, không có phong vị xưa cũ của những căn phòng khách sạn.

Bên ngoài cửa sổ sát trần còn có một ban công nhỏ, bày ghế mây và bàn trà nhỏ, thoạt nhìn có thể tắm nắng hoặc hóng mát.

Bên dưới kệ TV trong phòng khách có để kính VR (kính thực tế ảo) và tay cầm điều khiển trò chơi, trong góc phòng còn đặt một cái kính viễn vọng, dường như có thể dùng để ngắm sao.

Hứa Gia Niên khá hài lòng đối với căn phòng suite này, còn chưa kịp cảm nhận cụ thể, bụng đã réo gọi trước.

Trời đất bao la ăn cơm là lớn nhất, Lận Hạ trước hết gọi mang bữa sáng lên, một nhà ba người ăn sáng xong, ở phòng khách chơi game một lát, là đến giờ dịch vụ mát xa đã hẹn trước.

Bọn họ đi đến khu giải trí ở lầu 3 của du thuyền, nhân viên công tác dẫn bọn họ đến phòng gia đình.

Trẻ con bởi vì xương cốt chưa phát triển hết, da dẻ lại non, không thích hợp đấm bóp mát xa, cho nên trong phòng có TV, nhà banh loại nhỏ và vài món đồ chơi, để bạn nhỏ giết thời gian.

Tuế Tuế không hứng thú lắm đối với nhà banh, chỉ chơi Lego trên chiếc bàn trà nhỏ bên cạnh.

Hứa Gia Niên và Lận Hạ trước hết đi tắm, xong rồi mặc áo tắm dài đi vào phòng mát xa.

Nhân viên đưa máy tính bảng cho hai người, “Mời hai vị chọn lựa kỹ thuật viên mát xa, trên phần giới thiệu có đánh giá về trình độ và sở trường của bọn họ để tham khảo.”

Hứa Gia Niên đẩy máy tính bảng cho Lận Hạ, “Anh chọn đi.”

Lát sau, một kỹ thuật viên mát xa nam trung niên và một kỹ thuật viên mát xa nữ trung niên đi đến, “Xin chào hai vị tiên sinh, rất vui được phục vụ hai vị.”

Kỹ thuật viên mát xa nữ hỏi: “Xin hỏi vị nào yêu cầu lực đạo nhẹ một chút?”

Lận Hạ nhìn về phía Hứa Gia Niên, Hứa Gia Niên ngẩn ra: “Tôi.” Cậu sợ đau, không chịu được lực đạo quá lớn.

“Được.” Kỹ thuật viên mát xa nữ đi đến bên cạnh Hứa Gia Niên, lễ phép nói, “Mời ngài cởi áo tắm dài, nằm úp mặt xuống.”

Đạn mạc: [Ha ha ha ha ha Vừa rồi tôi còn đang suy nghĩ, cho dù kỹ thuật viên mát xa là nam hay nữ Lận tổng chắc cũng sẽ ăn dấm, không ngờ vẫn là Lận tổng ngầu!]

[Quan trọng bọn họ thật sự có kỹ thuật viên mát xa trung niên, tôi tưởng rằng đều là anh trai chị gái trẻ tuổi chứ.]

[Rằng thì là mà, trừ phi bạn muốn “dịch vụ” khác, bằng không đa phần kỹ thuật viên lớn tuổi sẽ có tay nghề tốt hơn.]

[Không sai.]

[Chỉ có tôi quan tâm vợ cởi áo tắm dài ra trông như thế nào sao? Ghi hình tốc độ chậm phóng lớn n lần, bốn bỏ năm lên chính là tôi ngủ chung với vợ!]

[??? Chuyện này cũng có thể bốn bỏ năm lên hả?]

[Lưng vợ trắng ghê, mông rất cong nha, liếm liếm ~]

[Bắt đầu rồi bắt đầu rồi! Vợ sẽ đau kêu thành tiếng đúng không? Sẽ kêu “Nhẹ một chút” và “Không cần” đúng không?]

Hứa Gia Niên cởi áo tắm dài, toàn thân chỉ có một chiếc quần tứ giác, chịu đựng cơn đau trên người, gian nan nằm úp sấp trên giường mát xa.

Chị kỹ thuật viên mát xa dùng khăn che phần bên dưới eo cậu lại, “Bây giờ mát xa phần lưng cho ngài trước ……”

Lận Hạ nhìn tấm lưng trắng nõn của Hứa Gia Niên, đột nhiên nói với mấy người quay phim: “Xin lỗi, đoạn này có thể không quay hay không?”

Đạn mạc: [Vì sao? Chúng tôi không đồng ý!]

[A! Cái anh kia! Cho chúng tôi nhìn vợ một chút thì làm sao hả? Kêu hai tiếng cho chúng tôi nghe một chút thì có gì đâu chứ?]

[Lận tổng cũng quá keo kiệt rồi đi?]

[Chúng tôi chỉ muốn học tay nghề của kỹ thuật viên mát xa một chút thôi, có cái gì không thể xem?]

[+1]

[Lừa ai chứ? ID của các vị tôi thấy quen mắt hết, đều là mấy tên háo sắc lâu năm.]

Bên trong phòng riêng hoàn toàn yên tĩnh, Hứa Gia Niên bật cười, lặng lẽ kéo kéo chiếc khăn ở phần eo lên phía trên.

Người quay phim và đạo diễn trao đổi xong, trả lời: “Có thể thì có thể, nhưng đạo diễn hỏi Tuế Tuế có thể đi ra ngoài chơi với chúng tôi được không, nếu không tư liệu bên này của các anh không đủ.”

Lận Hạ nhìn sang Tuế Tuế: “Con có bằng lòng ra ngoài chơi một lát không?”

Tuế Tuế tuy rằng không cảm thấy nhàm chán khi ở cùng với các ba ba, nhưng nếu các ba ba cần không gian riêng tư, thì nó cũng bằng lòng phối hợp.

“Vậy con có thể về phòng chơi game không?” Thằng bé hỏi.

Lận Hạ: “Có thể.”

Đạn mạc: [!!! Damie! Mấy người không thể đi!] (Damie tiếng Nhật là không được)

[Tôi muốn làm ầm lên hu hu!]

[Tuy rằng Tuế tổng cũng rất đáng yêu, nhưng hiện giờ thứ mị muốn xem không phải là thằng bé!]

[Cảm giác chúng ta bây giờ chính là đứa nhỏ bị ba mẹ muốn “làm việc” đuổi ra khỏi cửa phòng hu hu ……]

Cho dù khán giả phòng phát sóng trực tiếp phản đối như thế nào, máy quay phát sóng trực tiếp vẫn là theo Tuế Tuế quay về phòng khách trong phòng suite.

Tổ chương trình sắp xếp một nhân viên chơi game cùng với Tuế Tuế.

Quá trình mát xa trong phòng mát xa cũng chính thức bắt đầu, Hứa Gia Niên chẳng mấy chốc phát ra âm thanh vừa đau khổ vừa thoải mái, khiến Lận Hạ quay đầu nhìn sang chỗ cậu.

Hứa Gia Niên căn bản không nghĩ nhiều, chỉ là bị ấn đến chỗ đau nhức thì kêu lên hoặc rầm rì theo bản năng, thậm chí trực tiếp kêu đau, nói kỹ thuật viên mát xa nhẹ một chút.

Lận Hạ có thể chịu lực tốt hơn Hứa Gia Niên, ấn đến chỗ sảng khoái cũng chỉ kêu lên một tiếng, ngược lại là bị những âm thanh do Hứa Gia Niên phát ra trêu chọc đến mức có chút chịu không nổi.

Thân thể anh căng chặt, đè nén cơn xao động không đúng lúc.

“Thả lỏng một chút, anh bạn trẻ.” Bàn tay của kỹ thuật viên nam trung niên để trên đầu vai anh, đột nhiên mở miệng, “Biết là các cậu tinh lực dồi dào, nhưng căng chặt như vậy thì không thể nào ấn huyệt được.”

Lận Hạ: “……”

Hứa Gia Niên: “……”

Cậu nuốt xuống tiếng ưm a sắp sửa buột miệng thốt ra, mím chặt môi, không dám phát ra âm thanh nữa.

Lận Hạ thì điều chỉnh hô hấp, đè dục vọng xuống, chậm rãi thả lỏng thân thể.

***

Hơn một giờ sau, Hứa Gia Niên và Lận Hạ trở lại căn phòng, một lần nữa xuất hiện trên màn hình của phòng phát sóng trực tiếp.

Bọn họ dẫn Tuế Tuế đi ăn cơm trưa, sau đó ngủ trưa, lại biến mất khỏi phòng phát sóng hơn hai giờ.

Đạn mạc: [Hôm qua tôi còn rất vui mừng vì vợ và Lận tổng có thể trải qua hai ngày một đêm trên du thuyền, hôm nay lại hoàn toàn cười không nổi.]

[+1 Sớm biết bọn họ sẽ lười biếng như thế, cảnh quay phát sóng trực tiếp ít ỏi như vậy, thì tôi thà xem bọn họ đi biển bắt hải sản làm thủ công.]

[Tôi đã đi dạo một vòng sang cảnh quay phát sóng trực tiếp của ba nhóm gia đình kia và quay trở lại.]

[Phút thứ 135 vợ rời đi, nhớ cậu ấy nhớ cậu ấy nhớ cậu ấy.]

[Mấy ní nói như vậy, tưởng tượng đến buổi tối tui lập tức quá tuyệt vọng, bọn họ sẽ không ăn cơm chiều xong liền ngừng phát sóng đấy chứ?]

[!!! Không thể nào! Mị mong chờ nhất chính là buổi tối!]

[Thôi, chỉ cần bọn họ có thể sung sướng, tôi bớt xem một chút thì có sao đâu? / Che miệng khóc rống]

[@Đạo diễn, thời gian phát sóng trực tiếp một ngày chưa đầy sáu tiếng, trang bị một máy quay trong phòng ngủ để bù đắp cho mọi người cũng không quá đáng đúng không?]

Đạo diễn nhìn thấy mấy dòng đạn mạc này, nhưng ông thật sự không dám đáp ứng yêu cầu quá đáng như vậy, chỉ có thể nhắc nhở gia đình Lận Hạ và Hứa Gia Niên, thời gian phát sóng trực tiếp hôm nay quá ngắn.

Vì thế buổi chiều, Hứa Gia Niên và Lận Hạ dẫn theo Tuế Tuế đi đến thành phố trò chơi dành cho trẻ em ở khu vực giải trí suốt một buổi chiều. Buổi tối thì ở trên ban công nhỏ ngắm sao, vẽ tranh, cho đến 10 giờ tối mới ngưng phát sóng.

Fan CP tuy rằng tiếc nuối không thể bố trí camera trong phòng ngủ, nhưng cũng chỉ có thể chúc bọn họ: [Tối nay không ngủ, chiến đấu hăng hái đến hừng đông!]

Hứa Gia Niên không biết Lận Hạ nói với Tuế Tuế như thế nào, thằng bé chủ động đi sang phòng ngủ kia tắm rửa, nói ngủ ngon với bọn họ rồi ngủ ngay.

Cậu không yên tâm lại đi xem một chút, khi trở lại phòng ngủ chính, Lận Hạ đã cầm áo ngủ chuẩn bị đi rửa mặt.

“Bên trong có bồn tắm, muốn cùng nhau thử một chút không?” Lận Hạ hỏi cậu.

Hứa Gia Niên mặt đỏ lên, nhưng vẫn là ngẩng đầu hào phóng đi vào phòng tắm, “Thử thì thử.”

Loading

Ngày tháng kết hôn với hình mẫu lý tưởng

0 0 đánh giá
Article Rating
Thẻ:
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Các bài viết liên quan

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x